THIẾT CỐC MÔN - Trang 242

vừa cứu mình, nên bước đến lạy tạ, đồng thời theo ông ta về nơi ẩn cư. Một
ngôi nhà cất bằng tre núi, kế bên một cái khe nước chảy trong veo...
Khương Trạch lên tiếng :
- Đoan Mộc huynh có hỏi qua tên họ của ông ta chăng?
Diệu Thủ Phương Sóc lắc đầu :
- Nói ra thật hổ thẹn, tại hạ ở với ông ta được hai ngày trời, nhưng ông ta
không hề hỏi qua tên họ của tại hạ, trái lại mỗi khi định hỏi danh tánh của
ông ta, thì đều bị ông ta tìm cớ nói lãng ra hết!
Cát Thanh Sương từ nãy giờ im lặng, đột nhiên “hừ” lên một tiếng, nói :
- Người chẳng có nhân tính, ắt là kẻ đại gian!
Diệu Thủ Phương Sóc đưa mắt nhìn nàng, như thán phục nói :
- Cô nương nói rất đúng, tiếc vì lúc ấy lão hủ chưa nghĩ đến. Sau này, lúc
lão hủ sắp sửa kiếu từ, ông ta mới hỏi lý do đến Khuyển Ngưu sơn của lão
hủ!
Khương Trạch bỗng nhiên cười lên :
- Đoan Mộc huynh có lẽ đem cả ruột gan phơi bày cho ông ta biết chứ gì?
Diệu Thủ Phương Sóc gật đầu :
- Lúc ấy tại hạ tưởng đứng trước các vị kỳ nhân của võ lâm, có dối cũng vô
ích, nên đã đem nguyên do đến núi tìm linh dược, cùng sự tính toán giúp
bạn phục thể nói rõ cho ông ta nghe. Sau cùng, cảm tạ ơ cứu mạng, đồng
thời xin biết danh tính của người... Nào ngờ sau khi nghe tại hạ tường thuật,
ông ta không những không cho biết tên họ, còn thốt ra một câu thật khó
hiểu...
- Câu gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.