THIẾT CỐC MÔN - Trang 246

Văn Đồng đứng yên tại chỗ, uy dũng như thiên thần, còn người của Thiên
Huỳnh giáo phía trước mặt mày nhăn nhó, ngã ngồi xuống đất hình như
đau đớn.
Riêng kẻ đánh lén chàng nơi phía tay mặt cũng là một hầu tước trong Thiên
Huỳnh giáo, thân hình bị văng xa mấy trượng, miệng hộc máu tươi, chết
ngay tại chỗ.
Cụ già trước mặt, không hiểu tại sao đối phương lại tha mạng cho mình,
nhưng với thần kỳ công lực vừa rồi khiến cho ông phải sợ sệt khôn cùng.
Văn Đồng mắt lộ hung quang, nhìn đăm vào kẻ ấy, trầm giọng quát :
- Nếu ta không có việc muốn hỏi đến ngươi, với hành vi của ngươi vừa rồi
có lẽ cũng phải chết như đồng bọn của ngươi vậy, còn không mau nói thật
ra ngươi đến đây với mục đích gì?
Người của Thiên Huỳnh giáo đôi mắt sụp xuống, chậm rãi nói :
- Nếu lão phu không nói ra thì sao?
Vừa nói ông ta cố ý đưa hai tay lên ngực, tay phải lần lần mò vào trong
áo...
Văn Đồng giả vờ không hề hay biết, lạnh lùng nói :
- Đâu có phải do ngươi muốn được!
Trong lúc Văn Đồng vừa nói ra, bỗng thấy hào quang sáng lóe, một mớ độc
châm nhỏ như sợi tóc vụt một cái đã bắn vào người chàng.
Thì ra, biết không còn hy vọng thoát thân, nên hầu tước của Thiên Huỳnh
giáo mới đùng Phong Vy độc châm ám hại đối phương để hòng thoát nạn.
Mắt nhìn độc châm sắp ghim vào áo của Văn Đồng, bỗng thấy màu xanh
lam khẽ động, tất cả số độc châm đã rớt cả xuống đất, thành vô hiệu lực.
Hầu Tước Thiên Huỳnh giáo thấy thế toàn thân run lẩy bẩy, bỗng nghe Văn
Đồng “hừ” một tiếng lạnh lùng :
- Đó là tự ngươi muốn lấy, chớ trách ta vậy!
Lời dứt, thì năm ngón tay mặt của chàng đã đưa ra, phất vào hư không một
cái!
Đối phương lập tức cảm thấy toàn thân tê buốt, công lực mất đi, người
không cựa quậy được, đồng thời cảm thấy ngũ tạng hình như có một luồng
hơi nóng như thiêu như đốt, phút chốc mình đổ mồ hôi, châu thân khó chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.