THIẾT CỐC MÔN - Trang 329

thành năm phương vị vây chặt lấy đối phương vào giữa, người nào người
nấy tay múa chân tung, bỗng thấy có năm đường khói ngũ sắc từ trong
người của năm tên ác miêu tủa ra trùm lấy người Văn Đồng mùi tanh hôi
khó chịu vô cùng.
Bọn Bài giáo vừa thấy Miêu Cương tứ ác sử dụng “Tuyệt Độc chưởng” ra
ai nấy đều thất kinh vội đỡ lấy Thần Quân sang bên né tránh.
Bỗng thấy trong làn khói ngũ sắc ấy chen lẫn một thứ ánh sáng chói mắt,
một tràng cười vang lên rồi kế đến bốn tiếng kêu thảm khốc.
Làn khói bắt đâu nhạt dần tiếng la vang không còn nghe nữa, từ từ hiện rõ
một thiếu nên đứng uy nghi lẫm liệt, trước bốn chiếc thây nằm sống sượt
của “Miêu Cương tứ ác”. Thiếu niên ấy chính là Văn Đồng đưa đôi mắt
lạnh lùng nhìn về Tuyết Phách Ông đứng cách chàng chỉ có một trượng nói
:
- Nếu trao thốc giải ra thì tại hạ sẽ tha cho ngươi sống sót trở về.
Tuyết Phách Ông vẻ mặt hầm hầm đôi mắt trừng trừng nhìn về Văn Đồng,
trong bụng như tính toán một điều gì bỗng ông ta quát to một tiếng. Vung
chưởng đánh mạnh ra.
Văn Đồng khẽ mỉm cười định đưa tay ra đỡ, không ngờ...
Chưởng lực của Tuyết Phách Ông vừa đánh ra nửa chừng liền hướng tầm
xuống đất “ầm” một tiếng ông ta mượn thế tung mình lên cao lẹ như điện
chớp nhảy vào khói mù lẩn tránh.
Văn Đồng tức giận thét lên một tiếng :
- Lão thất phu chạy đi đâu?
Đang định tung mình đuổi theo bỗng nghe Thần Quân lên tiếng cản :
- Vũ Văn chưởng môn xin dừng bước lão già ấy quyết chạy không thoát
đâu.
Văn Đồng mới sực nhớ lại thì ra làn khói trắng ấy là đại trận của Bài giáo
đã giăng hơn nữa lời lẽ của Thần Quân vừa nói tất nhiên ông ta sớm đã bố
trí cẩn thận rồi, chàng liền yên dạ dừng chân.
Cùng lúc ấy phó chưởng môn Tư Đồ Nhất Vũ đã rít lên một tiếng ám hiệu,
trúc kiếm chỉ lên trời huy động hai hộ đàn pháp sư lẹ như chớp tung thân
vào trận đuổi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.