THIẾT CỐC MÔN - Trang 453

thấy đến đây tưởng là định cầu hôn, nên mới dùng tiêng người nhà vậy.”
Nhưng rồi chàng lại cười thầm tự nhủ có lẽ không phải thế, hay là trong lúc
dì Bạch cùng Mộ Dung lão tiền bối nói chuyện, nàng có mặt nơi tịnh thất,
nên mới nghe tự sự và muốn tỏ vẻ thân mật nên nàng mới dùng tiếng người
nhà chăng?
Bỗng nghe Uyển Mỹ quay sang Thượng Quan Lan dặn :
- Sư tỷ! Chị ở đây tiếp khách, còn em đưa Vũ Văn đại ca đến yết kiến ân
sư!
Văn Đồng nghe nói liền quay sang Thanh Sương dặn :
- Sương muội cùng lão tiền bối ở đây chờ, ngu huynh đi một lát sẽ về ngay!
Đoạn chàng quay sang Thượng Quan Lan bái tạ rồi cùng Mộ Dung Uyển
Mỹ ra đi.
Hai người ra đi chẳng bao lâu, đến một ngôi nhà hướng đông hoa viên,
Uyển Mỹ liền quay lại mỉm cười tươi, vui nói :
- Đại ca cứ tự tiện đi vào, ân sư đang chờ trong ấy!
Nói dứt nàng cúi chào rồi cáo từ.
Văn Đồng đưa mắt nhìn vào, thấy sau một đám trúc xanh, có một ngôi nhà
lưng dựa núi, yên tĩnh lạ thường. Văn Đồng đứng nhìn bóng dáng của Uyển
Mỹ vừa khuất dạng, chàng mới từ từ cất bước đi vào ngôi tịnh thất.
Bước chân đến thềm, trong lúc chàng đang do dự, định đưa tay gõ cửa,
bông nghe bên trong có tiếng nói vọng ra :
- Cứ vào!
Văn Đồng chỉnh tề y phục, khẽ đẩy cửa ra, từ từ bước vào. Trong tịnh thất
không có trang trí một vật gì, ghế bàn cũng không, chỉ có một chiếc giường
nêm hoa đặt chính giữa sát vách, trên giường, môt Cung trang thiếu phụ
đang ngồi chễm chệ, ngương mặt uy nghi, tướng mạo phi phàm. Đôi mắt
thiếu phụ vẫn lim dim, thần sắc trang nghiêm, ngồi im lìm không hề cử
động. Văn Đồng đi thẳng đến chiếc giường, liền quỳ thụp cuống đất, cúi
đầu nói :
- Đệ tử bái kiến sư mẫu!
Đôi mắt của Cung trang thiếu phụ từ từ mở ra dịu dàng nói :
- Hài nhi! Tên con gọi là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.