THIẾT CỐC MÔN - Trang 452

nhiệt tình như thế. Giờ nàng đem lòng yêu mến Văn Đồng, tính tình lâu nay
cũng sửa đổi hẳn. Còn một điều rất lạ là tại sao Thanh Sương cứ muốn khó
dễ cho nàng, thế mà nàng cũng nhẫn nhịn được? Hay là... cụ già lịch duyệt
giờ như hiểu ra, đúng rồi, có lẽ nàng biết Văn Đồng rất thương yêu Thanh
Sương, khiến nàng không thể náo tranh giành lại được vì thế nàng mới
mềm yếu nhẫn nhịn để mong cảm hoá được đối phương. Trên tình trương,
nếu muốn đạt đến thành công, dù cho khổ sở đến đâu nàng cũng làm được.
Bốn người cứ đứng im lặng giây lâu, không ai nói được một lời nào, Văn
Đồng bỗng như nghĩ ra được điều gì, hỏi :
- Mộ Dung lão tiền bối không hiểu ở cách đây có xa chăng?
Thượng Quan Lan nói :
- Tịnh thất của gia sư ở về hướng đông hoa viên này, nếu ngươi muốn tiếp
kiến thì...
Nàng vừa nói đến đây thì bên ngoài cửa có tiếng cười trong trẻo tiếp theo
nói :
- Sư tỷ, ân sư vừa nghe dì Bạch kể chuyện xong, lật tức sai tiểu muội đến
đây mời Vũ Văn đại ca đến gặp mặt.
Lời nói vừa dứt thì bóng hồng cũng đã bước vào trong cửa, thì ra một thiếu
nữ mặt mũi khôi ngô, đôi mắt sáng như sao, mặt áo lạu hồng dịu dàng bước
đến trước mặt mọi người.
Thanh Sương và Chu Cát Phát chưa từng qặp mặt thiếu nữ này nên vừa
nghe nàng gọi Văn Đồng là đại ca, không khỏi tỏ vẻ ngạc nhiên.
Riêng Văn Đồng tuy đã nhận ra thiếu nữ, tức người đã cùng chàng tỷ thí
trên Cửu Hoa sơn trang, tên gọi Mộ Dung Uyển Mỹ, song chàng không
hiểu tại sao đối phương lại gọi mình là đại ca.
Đang lúc phân vân, chàng cung tay tạ lễ :
- Tại hạ đã làm phiền đến cô nương!
Ngờ đâu Uyển Mỹ vừa nghe nói liền bật cười :
- Đại ca thật sao ấy... Từ nay về sau, đã là người một nhà còn khách sáo
làm gì?
Văn Đồng nghe nói giật mình thầm nghĩ:
- “Cô nương này có lẽ hiểu lầm ta đã yêu sư tỷ của y chăng? Nên hôm nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.