THIẾT CỐC MÔN - Trang 474

Đạo sĩ nhếch mép cười nhạt rồi vẫn dùng lối truyền âm nhập mật đáp :
- Việc này xin lượng thứ cho tôi không thể nói được, song tin tức bảo đảm
trăm phần trăm thật.
Trung niên tăng nhân cười lớn :
- Lão đạo sĩ, dù cho tin tức có chính xác hay không đi nữa đối với ta nào có
quan hệ gì? Đủ thấy “Ma giáo bọn người” bốn chữ ấy không những khoác
lác, lại còn vô nghĩa nữa.
Thần sắc đạo sĩ vẫn như cũ, nghe nói chỉ mỉm cười, vẫn dùng lối truyền âm
nhập mật nói :
- Ngươi chớ nên đắc ý, có biết nhãi con đứng trước mặt là con của Triệu
Chấn Cương sư huynh ngươi chăng?
Trung niên tăng nhân vẫn như không có gì tỏ ra xúc động đáp :
- Ta xem ngươi thật là lắm chuyện thôi, cho dầu nhãi con ấy là con của
Triệu Chấn Cương thật đi nữa, đối với hòa thượng này có can hệ gì.
Đạo sĩ nghe nói buông tiếng cười ha hả :
- Giả hòa thượng, ngươi có biết nhãi con tuy là con của Triệu Chấn Cương,
song lại lấy họ của ngươi chăng?
Trung niên tăng nhân nghe nói đôi mày liền nhíu lại, lòng ông đang phẳng
lặng bỗng giao động nên sóng gió. Ông ta im lặng đưa mắt nhìn vào mặt
Văn Đồng một hồi rồi đôi mày từ từ nhíu lại, suy nghĩ giây lâu, vẫn dùng
lối truyền âm nói với đạo sĩ :
- Việc này cũng có thể nhìn nhầm người lắm chứ?
Đạo sĩ đưa mắt nhìn tăng nhân, miệng nở một nụ cười bí mật, đoạn quay
người sang Văn Đồng lên tiếng hỏi :
- Thí chủ có phải Vũ Văn đại hiệp, tân Chưởng môn của Thiét Cốc môn mà
gần đây giang hồ đã đồn đãi đó không?
Văn Đồng không khỏi ngạc nhiên, thầm nhủ :
- “Tại sao vị này lại nhận ra ta kìa?”
Chàng đưa mắt nhìn lên thấy ông ta đang nhìn mình mỉm cười, vội vàng
cung tay thi lễ nói :
- Tại hạ chính là Vũ Văn Đồng, đạo trưởng cùng vị đại sư này không hiểu
xưng hô thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.