THIẾT CỐC MÔN - Trang 55

Hạ xong cấm lệnh của kẻ lạ, chàng lại cất bước bay nhanh hướng vào vùng
cấm địa thẳng tiến.
Khương Trạch không ngờ hành động chàng quá ư liều lĩnh, ngơ ngác giây
lâu, đang định tung mình đuổi theo thì sau lưng có tiếng nói lạnh lùng vọng
tới :
- Cả gan phạm lệnh, để mạng lại đây!
Lời dứt thì kình phong cũng đã đến nơi, nhắm vào lưng ông đánh tới.
Khương Trạch bình tĩnh, vận dụng bảy thành công lực, trở tay đánh lại một
chiêu “Lực Kình Ngũ Nhạc” tiếng gió ào ào, đương nghinh kẻ địch.
“Bùng” hai luồng chưởng lực chạm nhau, hai đàng không phân cao thấp.
Khương Trạch mượn thế nhảy xa năm thước quay người trở lại, đôi mắt
trợn trừng.
Thì ra một người mặc áo đen, thân hình ốm tong teo mặt nạ ngũ sắc, trông
tợ như ma quỷ.
“Ha ha ha” Khương Trạch buông tràng cười lớn :
- Đồ vô danh tiểu tốt cả gan dám xuất hiện trước mặt lão phu ta sẽ đưa
ngươi về Âm tào Địa phủ!
Lời dứt thì tay mặt phất ra tận dụng chín thành độc môn nội gia chân lực,
quét ngang một cái, một luồng kình phong ríu rít tung ra nhắm vào người
áo đen quét tới.
Người áo đen hừ một tiếng lạnh lùng! Không hề thối lui, song chưởng đưa
ra nghinh tiếp.
“Bùng, Bùng” chưởng lực chạm nhau tiếng vang như sấm, trong vòng mấy
trượng, đá cát tung bay.
Khương Trạch đứng yên như núi, không hề lay động, chồm râu bay theo
gió, thần sắc uy nghi.
Trái lại kẻ áo đen kêu lên một tiếng thảm thiết, ngã nhào xuống đất, hai
cánh tay đều bị gãy tụi máu ra lai láng, lập tức mê man bất tĩnh.
Ha ha ha Khương Trạch lại vuốt râu cười lớn :
- Một lũ chuột nhắt, chỉ có thế thôi.
Lời ông chưa dứt thì đã có bốn bóng người phân tả hữu hai bên phi đến.
Khương Trạch đưa mắt nhìn lại, ông là người nghe thấy đã nhiều, lịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.