THIẾU NIÊN TỨ ĐẠI DANH BỘ - Trang 166

Cẩu nhãn hán tử trái lại rất ung dung, thong thả lấy ra một vật giơ lên,

dùng hai ngón tay cầm khối ngọc phủ vải đỏ, đung đưa qua lại, lấy mũi
ngửi lên ngửi xuống, lật xem mặt sau, xoay tới xoay lui mãi một lúc:
“Ngươi tìm cái này hả?”

Lãnh Huyết nổi giận: “Trả đây!”

Cẩu nhãn hán tử: “Thứ này đang ở trên tay ta, ai nói nó là của ngươi?”

Lãnh Huyết: “Ngươi lại dùng thủ đoạn trộm cắp hạ lưu này, bỉ ổi!”

Cẩu nhãn và Râu vàng tức thì có chút kích động: “Bỉ ổi cái gì? Ta có

thể lấy đi vật trên người ngươi mà ngươi không hay biết, đây chính là bản
lĩnh của ta, thất bại của ngươi! Hạ lưu thì đã làm sao? Ta quang minh chính
đại dùng phương pháp hạ lưu, hành sự quang minh lỗi lạc, rạng rỡ tổ tông,
có gì không tốt?”

Lãnh Huyết chợt nhớ lại trước đây Thanh Sấu Thượng Nhân từng nói,

trên giang hồ có một môn phái gọi là “Tam Hạ Lạm” của nhà họ Hà,
chuyên dùng thủ đoạn ti tiện, lừa lọc dối trá, ăn trộm ăn cắp rồi tiêu thụ đồ
gian. Về mặt này, đám người đó rất tinh thông. Người trong môn phái này
tuy công phu của họ quá thô tục, không được xem trọng, nhưng cách làm
người lại rất chính phái, không nên coi thường họ vì họ chỉ giỏi mấy chiêu
vặt.

Lãnh Huyết thở dài: “Ngươi có phải người của “Tam Hạ Lạm” nhà họ

Hà?”

Cẩu nhãn nhăn mũi: “Ta tên A Lý, từ Tây Nam lưu lạc đến đây, không

liên quan đến Hà gia, ngươi tưởng thế à?”

Lãnh Huyết bình thản đáp: “Ngươi có thể giữa thanh thiên bạch nhật

lấy đồ trên người ta mà ta không hề hay biết, về điểm này ta thua, tuyệt
không oán thán nửa câu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.