THIẾU NIÊN TỨ ĐẠI DANH BỘ - Trang 25

Năm tháng là kẻ thù lớn nhất của một anh hùng.

Bất kể anh hùng hảo hán hay phàm phu tục tử, khi đứng trước sự cướp

đoạt của năm tháng, tất cả đều bình đẳng.

Cho dù Kinh Bố Đại tướng quân có tính là anh hùng hay không, ít

nhất chính bản thân hắn tuyệt đối tự cho mình là một anh hùng.

Nhưng anh hùng chân chính chỉ có thể thành vật hi sinh. Sở dĩ anh

hùng được gọi là anh hùng vì họ biết sẽ phải hi sinh nhưng vẫn nguyện ý
làm. Đối với họ, hi sinh chính là sự hoàn thành. Cẩu hùng giả làm anh hùng
lại không theo nguyên tắc đó, chúng không phải anh hùng mà là cẩu hùng,
có phúc cùng hưởng, có hoạ ngươi gánh; hai bên cùng rút đao, một bên nửa
vời; đi qua núi đao biển lửa; một bên sẽ bỏ cuộc, trợ giúp kẻ mạnh, đàn áp
kẻ yếu, dệt hoa trên gấm, dốc hết toàn lực, thả đá xuống giếng, nghĩa bất
dung từ. Nhờ đó chúng mới bình an vô sự, trường thọ phú quý, bất kể thiên
cổ vạn cổ, toàn gia yên vui. Có điều, cẩu hùng cũng được, anh hùng cũng
thế, Đại tướng quân tuổi tác ngày một cao, cái chết chậm rãi đến gần, có rất
nhiều chuyện không thể không làm.

Khi Đại tướng quân nổi giận, đôi tay có thể xé đứt đầu sư tử. Khi hắn

nổi cơn thịnh nộ, tiếng gầm của hắn đủ biến vài thiên tài đứng cạnh thành
thiểu năng. Khi hắn nổi cơn tam bành, hắn từng cắn đứt đôi tay ngọc của
một sủng thiếp vừa hay đang bưng thịt đứng trước mặt hắn.

Nhưng Đại tướng quân thông minh hơn bất kỳ ai.

Trong võ lâm, trên con đường hoàng kim bi thảm người người thèm

khát, mỗi cái nhấc tay, mỗi bước chân, thậm chí mọi nỗi buồn vui phẫn nộ,
li li hợp hợp, chìm chìm nổi nổi, cho dù có khí công bao bọc, dùng nội
công hạ cờ, lấy đảm khí đánh bài, lấy huyết khí xua cơn khát, nhưng đã
bước lên sân khấu là phải diễn.

Võ công cao cường không đủ, mà cần có khả năng diễn xuất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.