THỊNH VƯỢNG TÀI CHÍNH TUỔI 30 - TẬP 1 - Trang 135

“Un Woo à, mình hiểu lời cậu nói… thu được lợi ích là điều quan

trọng nhưng còn việc giữ nguồn vốn ban đầu chẳng phải cũng rất
quan trọng sao? Chúng ta đâu cần phải nhất định tìm hiểu rủi ro và
làm mất hết số tiền mà chúng ta quý như máu đó…”

“Đúng vậy, nhiều người sẽ nghĩ như cậu nói. Nhưng cậu nghĩ lại

những gì mình vừa nói đi. Với mức lãi suất là 4,5% thì o trượt giá nên
chỉ đảm bảo giá trị tài sản của cậu thôi chứ không làm giá trị đó tăng
lên. Chúng ta không giàu có gì, đều phải tiết kiệm để chuẩn bị cho
tuổi già. Nếu chúng ta chỉ giữ tài sản hiện tại thì không còn ý nghĩa gì
nữa…”

“Nói là vậy… nhưng nếu không thể giữ được tiền vốn mình tích

cóp mà lại còn bị thất thoát số vốn đó thì số vốn ban đầu sẽ bị
giảm đi còn gì… Này, mới chỉ nghĩ đến thế mình đã thấy lạnh
sống lưng rồi.”

Jang Un Woo vừa gọi thêm thịt ba chỉ và rượu soju, vừa lắc đầu

trước câu nói của Kim Min Soek:

“Cậu nghĩ như vậy cũng là điều đương nhiên. Tuy nhiên, cậu cần

thay đổi cách nghĩ về rủi ro. Min Seok à, nhà cậu có dùng dao đúng
không? Khi cậu gọt bút chì, gọt hoa quả, hay khi bà xã nhà cậu nấu
ăn đều phải dùng dao. Nhưng dao cũng nguy hiểm đúng không nào?
Tuy dao nguy hiểm nhưng sử dụng lại thuận tiện (lợi ích), ngoài ra vì
một lý do nữa là nguy hiểm mà dao gây ra là thứ chúng ta có thể kiểm
soát được, đúng không?

Rủi ro tín dụng cũng tương tự như vậy. Rủi ro giống một con dao

làm thức ăn mà chúng ta gọi là lợi ích. Hay nói cách khác nó là công
cụ để tạo ra lợi ích. Vì sợ nguy hiểm mà từ bỏ cơ hội mang lại lợi ích thì
cũng giống như một người sợ dao nên không dám dùng nó. Nếu
không có rủi ro thì không có cơ hội tận hưởng lợi ích cao. Rủi ro, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.