THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 150

Cửa đóng rồi, Jakub vội tháo còng cho Lale, nhẹ nhàng đặt anh nằm trên

sàn nhà. Anh ta dùng một miếng vải giấu trong áo để lau máu trên người
Lale và nhẹ nhàng kéo quần lên cho anh.

“Tôi thành thật xin lỗi cậu, Lale.”
Anh ta giúp anh đứng dậy, đưa anh về phòng và đặt anh nằm sấp.
“Cậu làm tốt lắm. Cậu phải nằm thế này một lúc. Tôi sẽ quay lại mang

nước và áo sạch cho cậu. Giờ thì nghỉ ngơi đi.”

Vài ngày tiếp theo, Jakub thăm Lale mỗi ngày mang theo thức ăn nước uống
và thỉnh thoảng thay áo cho anh. Anh ta báo cho Lale biết mức độ thương
tích của anh và bảo các vết thương đang lành. Lale biết những dấu vết này sẽ
theo anh đến hết cuộc đời. Có lẽ Thợ Xăm đáng bị như thế.

“Anh đánh tôi mấy phát thế?” Lale hỏi.
“Tôi không biết.”
“Có chứ.”
“Chuyện qua rồi, Lale, cậu đang hồi phục. Đừng nhắc đến nữa.”
“Anh đánh vỡ mũi tôi à? Tôi không thở bằng mũi được.”
“Chắc thế, nhưng không đến nỗi nào đâu. Chỗ sưng đã xẹp xuống và nó

không bị biến dạng lắm đâu. Cậu vẫn đẹp trai. Bao nhiêu gái vẫn sẽ đeo đuổi
cậu thôi.”

“Tôi không muốn các cô gái đeo đuổi tôi.”
“Sao lại thế?”
“Tôi đã tìm được người tôi muốn rồi.”
Ngày tiếp theo, cửa mở và Lale nhìn lên định chào Jakub nhưng lại thấy

hai tên sĩ quan SS. Bọn chúng ra dấu cho Lale đứng dậy đi theo chúng. Lale
vẫn ngồi, cố trấn tĩnh lại. Lẽ nào thế là hết? Mình bị đưa đi Tường Đen sao?
Anh âm thầm chào tạm biệt gia đình và Gita lần cuối. Hai tên SS bắt đầu sốt
ruột, bèn bước vào phòng chĩa súng vào anh. Anh theo chúng đi ra ngoài,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.