THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 79

“Đợi ở đó cho tới khi tôi xong việc nhé.”
Người tù cuối cùng được xăm mã số xong, Lale và Leon bèn dọn dẹp

dụng cụ và bàn ghế. Lale vẫy chào Leon, xin lỗi vì cậu lại bị lỡ bữa tối, hứa
rằng sáng mai sẽ lén mang cho cậu cái gì đó. Hay thật ra là sáng nay nhỉ?
Vì Jakub vẫn đang núp, Lale tìm cách trì hoãn, đợi cho bọn SS đi hết. Cuối
cùng cũng không còn ai quanh đó nữa. Liếc vội lên chòi canh, anh thấy
không có ai đang nhìn về phía họ. Anh ra hiệu cho Jakub đi theo mình và hai
người vội vàng về phòng Lale. Lale đóng cửa lại và Jakub ngồi xuống
giường Lale. Lale nhấc một góc chiếc nệm bị lún, lấy ra một ít bánh mì và
xúc xích. Anh đưa chỗ thức ăn cho người đàn ông và Jakub nhanh chóng ăn
hết sạch.

Khi anh ta ăn xong, Lale hỏi, “Anh người ở đâu thế?”
“Mỹ.”
“Sao anh lại vào đây?”
“Tôi đang đi thăm gia đình ở Ba Lan thì bị mắc kẹt ở đây. Tôi không về

được, rồi chúng tôi bị bao vây, thế là tôi ở đây. Tôi không biết gia đình mình
đang ở đâu. Chúng tôi bị phân tán mỗi người một ngả.”

“Nhưng anh sống ở Mỹ?”
“Ừ.”
“Ái chà, khó thật.”
“Cậu tên gì?” Jakub hỏi.
“Tôi là Lale. Họ gọi tôi là Thợ Xăm và giống như tôi, anh ở đây sẽ ổn

thôi.”

“Tôi không hiểu. Ý cậu là sao?”
“Vóc người anh. Quân Đức là bọn khốn nạn tàn ác nhất trần đời nhưng

chúng không ngu. Chúng có biệt tài tìm đúng người cho đúng việc và tôi tin
chắc bọn chúng sẽ tìm việc cho anh.”

“Việc kiểu gì?”
“Tôi không biết. Anh phải chờ xem. Anh có biết anh được xếp vào khu

nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.