THOÁT BÓNG - Trang 139

Anh thì thầm gì đó, nhưng cô không thể nghe được anh nói gì. Cô

nhăn mặt với anh, mở miệng ra để nói, “Gì cơ?” Bất cứ điều gì anh nói
đều là quan trọng, bởi anh không phải là người nói chuyện phiếm để
nghe tiếng mình, nhưng trước khi cô có thể nói ra câu hỏi ấy, trước khi
anh có thể trả lời…

Cô mở mắt ra. Cơ thể cô lảo đảo, từng cơ bắp đều căng cứng… và

rồi cô thư giãn, thả lỏng từng cơ một cho đến khi cô tan chảy ra trên
tấm nệm. Từng cơ bắp trong người cô đều thấy yếu ớt và nặng nề.

Cô cần phải đi tới tiệm Walgreens đó thường xuyên hơn. Nếu X hay

mua sắm ở đó, có thể cô sẽ đụng phải anh lần nữa. Có thể lần này cô
sẽ không hoảng lên và bỏ chạy như một con thỏ sợ hãi. Cô có thể cho
anh số điện thoại của cô, mời anh đi uống cà phê, và rồi…

Ừ, phải rồi. Lizette Henry, một kẻ đeo bám cuồng sex. Làm như đời

thực có thể giống như trong mơ vậy. Làm như một người như anh
chưa có vợ hay bạn gái vậy. Hay là cả hai.

Trời đang mưa. Cô nhắm mắt lại và lắng nghe tiếng hạt mưa trên

cửa sổ. Mưa trên nóc nhà và trên cửa sổ tạo ra một âm thanh rất dễ
chịu, có thể ru cô vào giấc ngủ, mặc dù buổi sáng chập choạng tinh
mơ đang dần tới, bình minh đang chuẩn bị ló dạng. Cô tự hỏi liệu cô
có mơ về X lần nữa hay là phần đó của buổi tối đã hết. Cô tự hỏi liệu
cô có quên đi những chi tiết của giấc mơ đó khi trời sáng không.

Ngay lúc này giấc mơ dường như rất thật, cô gần như chắc chắn là

vẫn ngửi thấy mùi hương của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.