THOÁT BÓNG - Trang 161

Ít ra thì cảnh sát chưa tích cực tìm kiếm cô.
Có thể. Điện thoại di động và radio nhanh hơn xe nhiều.
Từ giây đó trở đi, Lizzy ngừng suy nghĩ và hành động theo bản

năng. Có một phút kinh hãi khi cô rồ máy xông vào xe trên đường,
giống như cách chiếc xe đen đã làm ban nãy. Tiếng bánh xe rít trên
đường, tiếng còi xe rú òm sòm về phía cô. Một chiếc bán tải trắng xém
chút nữa là đâm vào hông xe cô. Người phụ nữ trong chiếc xe ngay
bên cạnh chiếc xe tải đã lấy tay ra khỏi bánh lái và che mắt, một điều
không quá hữu ích mà bà có thể làm. Cám ơn trời là cô cũng đạp ga
cùng lúc.

Lo lắng, cô liếc nhìn kính chiếu hậu. Chết tiệt, cái kính được chỉnh

cho vừa với người chủ xe cao hơn cô nhiều. Cô với tay chỉnh lại kính,
rồi chỉnh ghế ngồi cho gần bánh lái hơn bởi cô chỉ vừa đủ chạm tới cái
bàn đạp ga. Chiếc xe đen có đang đuổi theo cô không? Ngay lúc này
cô không phát hiện được nó, nhưng điều đó không có nghĩa là nó
không ở đó, mà chỉ là nó có thể bị che chắn bởi mấy phương tiện ở
giữa họ. Liệu bọn chúng có làm liều với cảnh sát ở gần vậy không? Có
thể có, có thể không. Bọn chúng muốn cô chết đến cỡ nào? Bọn chúng
đang tức điên cỡ nào khi cô không ở trong một chiếc xe mà chúng có
thể dễ dàng theo dấu được dù cho cô có may mắn thoát khỏi chúng
trong một lúc?

May mắn khỉ ấy. Ít ra cô cũng lái xe được. Cô nhận ra điều đó vào

cái ngày mà cô trốn thoát gã đàn ông từ bãi đậu xe cửa hiệu tạp hoá,
và một lần nữa tối qua, khi cô tìm thấy niềm vui ở việc chạy xe xuyên
bang. Nếu cô có thể thoát khỏi bọn họ bây giờ, bọn họ sẽ không có
cách nào tìm thấy cô.

Rồi sao nữa?
Cô đang chạy trốn để giữ lấy mạng sống; chỉ một cái rẽ sai, một

tính toán sai cũng khiến cô chết. Với tốc độ này, cô có thể lấy mạng
người khác đi cùng cô luôn, hay có thể là nhiều người. Cô không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.