THOÁT BÓNG - Trang 160

Cô cẩn thận để không cán qua anh ta khi cô lùi xe vào dãy xe đậu,

một phần trong não cô nghĩ rằng việc đậu xe sẵn sàng bỏ chạy cũng
chẳng giúp ích gì cho cô nếu như cô rốt cuộc phải bỏ lại chiếc xe và
cướp một chiếc xe khác hoàn toàn chẳng được đậu đúng ý cô chút nào.

“Xin lỗi,” cô nói lại lần nữa, liếc qua kính chiếu hậu và nhìn thấy

người đàn ông đang ráng vật lộn để đứng lên. Anh ta sẽ ổn thôi. Cô có
thể đá vào giữa hai chân anh ta, nhưng anh ta đã chẳng làm gì sai cả
nên cô đã chọn làm cách duy nhất mà cô chắc chắn là có hiệu quả.
Làm sao cô biết điều đó… làm sao cô biết cách chính xác để đấm một
đấm đủ khiến một người đàn ông sẽ ngã quỵ không chống cự được
nhưng không phải chịu tổn thương vĩnh viễn… cô không có chút
manh mối nào.

Cô không thể giữ xe của anh ta lâu được. Cảnh sát đã trên đường tới

rồi. Họ sẽ ở đây vài phút nữa, nếu không phải là vài giây, và giờ họ
không chỉ có một vụ lái xe xả súng mà còn có một vụ cướp xe để điều
tra nữa. Cô đoán là cảnh sát sẽ vào bãi đậu xe từ đường chính, nên cô
vòng quanh tòa nhà và ra từ lối ra sau lưng, lục tìm trong trí nhớ xem
đường nào là tốt nhất.

Tốt nhất cho điều gì? Chạy trốn. Tự do. Sống sót.
Và rồi cô thấy chúng, hai tên bắn súng trong chiếc xe đen, đang

vòng ngược lại như thể chúng định thử lại lần thứ hai với cô trước khi
cảnh sát tới nơi.

Và chúng thấy cô.
Lizette nhấn ga và chạy vào đường nhánh đầu tiên mà cô thấy. Và

cô thấy đám đèn xanh chớp nháy đang chạy thẳng hướng cô. Tuyệt.
đang lái một chiếc xe cô cướp thẳng về phía cảnh sát.

Cô có một suy nghĩ thoáng qua rằng có lẽ cô nên nhá đèn ra hiệu

cho cảnh sát dừng lại – không, điều đó có thể cứu cô trong một lúc,
nhưng cô cuối cùng sẽ bị kẹt trong tù ít lâu, bởi vì cô vừa đấm một anh
chàng và cướp xe anh ta. Cô sẽ không an toàn ở trong đó; cô sẽ bị mắc
bẫy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.