THOÁT BÓNG - Trang 158

Người đàn ông bụng bia, râu quai nón ban nãy nháy mắt với cô

bỗng chạy ra khỏi cửa trước với một khẩu súng hoa cải đặt trên vai.
Ông không còn cười nữa. Ông giật cò súng, một tiếng nổ điếc tai ở
một cự ly gần.

“Quân mất dạy khốn kiếp!” ông hét lên, mặt đỏ au, nhanh chóng

nạp thêm một lượt đạn khác và đưa cây súng lại lên vai với một
chuyển động nhẹ nhàng.

Tên bắn súng hét lên và thụp đầu xuống, tên lái xe liền nhấn ga.

Chiếc xe loạng choạng trong bãi đậu, đuôi xe đụng vào xe một khách
hàng.

Cây súng hoa cải nổ đùng một phát nữa, ngay trên đầu Lizette. Một

tràng chửi rủa đầy sáng tạo vang lên. Giỏi lắm anh bạn! Bắn cho mông
chúng xịt khói luôn đi!

Tai cô bị ù ù vì tiếng súng. Không, đợi đã – có lẽ là tiếng hú còi. Cô

không nói chắc được.

Chiếc xe đen bay ra khỏi bãi đậu xe chạy vào đường, xém chút nữa

là đụng trúng vài chiếc xe đang chạy tới. Bánh xe rít lên khi mấy tài xế
xui xẻo bẻ tay lái, bị mắc vào một cảnh phim đang diễn ra và không
thể làm gì để tránh khỏi.

Không phải vấn đề của cô.
Cô phải ra khỏi đây.
Cô đã đi gần tới xe, chìa khoá trong tay, khi cô bỗng đông cứng

người giữa chừng. Chiếc xe – cô sẽ phải để lại nó. Cô không thể đánh
liều mang theo nó. Họ đã tìm thấy cô, không chỉ một lần, mà… bao
nhiêu lần? Cửa hiệu tạp hoá, cùng một chiếc xe mà cô thấy suốt trong
kính chiếu hậu trước khi gạt bỏ cái ý tưởng cho đó là trí tưởng tượng,
những lần mà cô cảm thấy như mình đang bị theo dõi. Họ biết cô lái
xe gì, biển số xe của cô là gì – quỷ thật, có thể thậm chí có cả một
thiết bị theo dấu trên xe nữa. Cô cần một chiếc xe khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.