THOÁT BÓNG - Trang 159

Cô phát hiện một khách hàng mới chạy xe vào, không biết chuyện

gì đang xảy ra, ngoài việc anh ta vừa bỏ lỡ một tai nạn khi giao thông
phía trước anh ta gần như va chạm vào nhau khi một chiếc xe rời bãi
đậu xe. Cô chạy tới chỗ anh ta khi anh ta mở cửa xe và bước ra, rồi
chần chừ khi cuối cùng cũng nhận thấy mớ hỗn loạn phía trước nhà
hàng.

“Có chuyện gì vậy?” anh ta hỏi cô, giọng lo lắng. Anh ta không cảm

thấy bị cô đe doạ; hầu hết đàn ông không cảm thấy bị đe doạ bởi một
người phụ nữ.

“Có một vụ bắn súng,” cô nói khi tiến tới gần. Cô làm cho giọng cô

kiểu đứt hơi, hổn hển. Cô đánh giá xe anh ta. Một chiếc Chrysler, màu
xám bạc giống xe cô, có lẽ là V-6.

“Sao? Có ai bị chết không?” Anh ta bước lùi lại, trông như thể sẽ

vào lại trong xe.

“Tôi không nghĩ vậy.” Cô chậm lại, nhìn qua vai. Có một đám đông

xung quanh người đàn ông bị thương. Người đàn ông bắn súng hoa cải
– quản lý, chủ tiệm, hay là bất cứ thứ gì – đang nhìn chằm chằm
xuống đường như thể chờ chiếc xe đen quay lại.

“Cô không định rời khỏi đây trước khi cảnh sát tới đó chứ?” anh ta

hỏi, nhăn mặt với cô. “Mọi người phải ở lại. Tôi không thấy gì hết
nhưng mà… này, cô không sao chứ?”

Không có thời gian để làm việc này một cách dễ dàng, không có

cách nào để nói anh ta cho cô mượn xe được.

“Xin lỗi,” cô nói một cách chân thành, và đấm vào cổ họng anh ta –

không đủ mạnh để giết, nhưng đủ để khiến anh ta khuỵu gối xuống,
đánh rơi chìa khoá, tay ôm lấy cổ họng trong khi cố thở hổn hển hớp
lấy không khí. Cô chụp lấy chùm chìa khoá từ vỉa hè và lăn anh ta
sang một bên, rồi trượt người vào ghế tài xế và nổ máy, tất cả trong
một chuyển động nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.