THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 146

- Vì có đèn sáng. Mụ ta đi khỏi là tôi thắp đèn.

- Thế lúc mụ ta ở đây thì sao?

- Thì tằn tiện chịu tối vậy. Như thế là ái quốc, ái quần.

- Đúng thế. Họ muốn thấy chúng ta như thế.

Y lấy chai vốt-ca ra:

- Tôi mang tặng cô ít rượu vốt-ca lấy trong hầm một anh mật vụ. Một

người bạn học cũ tặng tôi.

Elisabeth nhìn y:

- Anh chọn bạn kỳ khôi nhỉ.

- Thì cũng gần như cô chịu đựng người thuê nhà đó.

Nàng mỉm cười, cầm lấy chai rượu.

Graber đi theo nàng xuống bếp, y nhận thấy nàng mặc chiếc xăng đay

đen và cái váy cũng đen. Tóc quấn trong một vuông lụa đỏ. Vai nàng vuông
và nổi bắp thịt, háng hẹp và thon.

Nàng vừa đóng sập ngăn kéo lại vừa lẩm bẩm:

- Không thấy có cái mở nút chai. Chắc mụ la không uống rượu.

- Khỏi cần.

Y cầm lấy chai rượu đập hết xi gắn rồi đập mạnh cổ chai vào đùi. Nút

chai bật ra với tiếng kêu mạnh.

- Chiến tranh mà! Có ly không, hay cứ tu cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.