THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 139

THỜI GIAN NHƯ HẸN

Tiểu Lộ

www.dtv-ebook.com

Chương 16

Trong màn mưa tối mịt mùng, từng chiếc đèn pha lao qua như những

con đom đóm, trời lại bổ thêm một tia sét nữa, đi kèm cùng tiếng sấm chớp,
ánh sáng trắng bừng lên đúng lúc chiếu sáng khuôn mặt cặp nam nữ đang
ngồi trong xe rồi lại lập tức chìm vào bóng tối.

Từ Lai nhìn Cận Thời Xuyên không rời mắt, cô đang đợi, đợi đáp án

của anh. Cô cũng đang đánh cuộc, đánh cuộc thực ra anh vẫn luôn nhớ.

Im lặng rất lâu, Cận Thời Xuyên cuối cùng cũng cất giọng nói khe khẽ

vang lên trong không gian kín bưng, khiến lòng người rung động.

Anh nói: “Vẫn nhớ.”

“Tất cả?” Từ Lai mừng khấp khởi trong lòng, lại hỏi tiếp.

“Ừ.”

Chiếc xe vẫn chạy băng băng trên đường nhựa, không nhanh hơn cũng

không chậm đi, trên mặt kính có vệt nước, giống như ký ức cất giấu trong
lòng mỗi người, một khi đã chảy qua, không thể nào không lưu lại chút gì
đó.

Và anh, vẫn luôn nhớ cho đến tận bây giờ.

Đột nhiên nói trắng ra như thế, Từ Lai bối rối không biết nên nói gì

tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.