THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 487

THỜI GIAN NHƯ HẸN

Tiểu Lộ

www.dtv-ebook.com

Chương 54

Cố Nghiêu đứng dậy, chống hông nhìn về phía đám đông vây xem. Từ

Lai và Lục Phương Kỳ cũng nhìn sang. Người đàn ông treo cánh tay đứng
trong đám người không có chút gì là chột dạ, dường như đang quan sát gì
đấy.

“Được, giao cho tôi.” Cố Nghiêu nói vào bộ đàm rồi quay sang nhìn

Lục Phương Kỳ, “Các ông tiếp tục đi, tôi đi xử lý.”

Lục Phương Kỳ gật đầu: “Dính vào thuốc toàn là dân liều mạng, cẩn

thận đấy.”

Cố Nghiêu cười sảng khoái: “Ông đây xuất thân là ai chứ, một thằng

nghiện bị chó cắn tả tơi thì làm được trò gì?”

“Thưa thủ trưởng Cố, vâng ạ.”

Cố Nghiêu phì cười một tiếng, ánh mắt thình lình đổi sắc, một đôi mắt

sắc như dao, như con sói ẩn mình trong màn đêm, mà không cười thì thật
đúng là đáng sợ, thái độ đấy là: mẹ mày đừng có chọc vào tao.

Từ Lai thấy Cố Nghiêu đi về phía đám đông, cô rời mắt, tiếp tục nói

chuyện với Cận Thời Xuyên qua bộ đàm: “Tình hình quanh chỗ anh thế
nào?”

Chân Cận Thời Xuyên bị đè không động cựa được. Anh móc đèn

trong túi ra soi, một khối bê tông cốt thép nâng toàn bộ không gian hẹp này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.