THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 307

Lúc quay về ký túc xá, Cận Thời Xuyên móc từ trong túi quần ra một

vật gấp từ giấy đưa cho Từ Lai: “Cầm lấy này.”

“Gì thế?” Từ Lai vừa nói vừa đưa tay ra nhận, lúc nhìn lại thì giật

mình, suýt chút nữa là vứt cả đi. Cô lườm Cận Thời Xuyên: “Sao lại gấp
con ếch tặng em?”

Cận Thời Xuyên cười nhẹ nhàng một tiếng: “Liệu pháp tiếp xúc trong

tâm lý học đấy, nhìn nhiều rồi thì sẽ không sợ nữa.”

“Cái này mà cũng biết.” Từ Lai nhìn con ếch giấy trong tay, cảm thấy

nó thật đáng yêu.

“Tránh cho em lần nào cũng sàm sỡ anh.” Niềm vui vẻ ẩn trong đôi

mắt Cận Thời Xuyên.

Từ Lai liếc anh một cái sắc lẹm: “Đội trưởng Cận, nghiêm túc của anh

đi đâu mất rồi?”

Cận Thời Xuyên biết Từ Lai trêu anh nên thoải mái bật cười: “Rồi

đấy, lên phòng đi.”

Từ Lai tắm xong quay về phòng chuẩn bị đi ngủ, thấy con ếch giấy

nằm trên bàn, bất giác bật cười. Thì ra anh còn biết làm cả cái này à?

Chiếc điện thoại đặt trên bàn kêu lên một tiếng báo có tin nhắn mới.

Từ Lai đọc xong liền vui ra mặt, muốn giấu cũng chẳng được.

Cận đại ca: Đêm thất tịch vui vẻ

Hóa ra hôm này là thất tịch à? Từ Lai thoăn thoắt soạn tin nhắn gửi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.