THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 506

Người đàn ông ở cách đó không xa đút một tay trong túi quần, tay kia

lần sờ chiếc bật lửa màu vàng kim, rõ ràng là một người trí thức phong độ
nhưng lại bất giác khiến người ta cảm thấy nhiệt huyết tuổi trẻ nhiều hoài
bão, xem ra là một người không tầm thường.

Chốc lát sau, một y tá vén rèm đi ra. Từ Lai lập tức luống cuống lại

hỏi: “Sao vậy ạ?”

“Chị nhóm máu gì?” Y tá quan sát xung quanh chỉ có vài người lèo

tèo, quay lại hỏi Từ Lai trước.

Từ Lai hoảng hốt, gần như đã hiểu được vấn đề, lập tức trả lời ngay:

“Nhóm O ạ, tôi có thể hiến máu.”

Y tá gật đầu: “Được, chị vào với tôi.”

Y tá làm xét nghiệm máu nhanh cho từ Lai rồi dẫn cô vào phòng mổ.

Mùi máu tanh ngập trong từng hơi thở. Từ Lai trông thấy Cận Thời

Xuyên nằm trên bàn mổ, hai mắt nhắm nghiền như đã chết. Cô bỗng giật
mình, không chịu nổi, quay lưng đi đưa tay lên chùi.

Quan Sam tình cờ ngẩng đầu lên nhìn động tác tay của Từ Lai rồi bảo:

“Nằm lên cái giường bên kia.”

Từ Lai làm theo, y tá đẩy giường lại nằm song song với bàn mổ, cách

một lối đi. Cô nghiêng đầu là có thể trông thấy khuôn mặt của Cận Thời
Xuyên. Thật là đẹp trai, tuy có hơi bẩn một tí. Cô muốn chìa tay ra chùi cho
anh nhưng không thể được.

Y tá tóm tắt quá trình lấy máu cho Từ Lai biết rồi cầm một cây kim to

và dài đến chỗ Từ Lai. Quan Sam ngẩng đầu lên hỏi: “Sợ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.