THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 521

Cận Thời Xuyên yêu cầu mọi người không được lấy đồ của nhân dân

nên cuối cùng tất cả đều bị trả lại hết.

Không cho được người, mọi người quay qua cho chó tìm kiếm cứu

nạn ăn. Tình cảnh hỗn loạn, chân Cận Thời Xuyên còn đang đi đứng không
tiện, cuối cùng đành phải dựa vào ba tấc lưỡi nói trơn tuồn tuột của Lục
Phương Kỳ mới thoát thân được.

Bên phía nhóm của Từ Lai cũng không khác là bao. Họ không phải bộ

đội, cảnh sát nên cuối cùng xin nhận một giỏ trứng gà gọi là.

Chiếc xe chở đội ngũ cứu viện từ từ lăn bánh. Lúc đội xe cứu hỏa đi

ngang qua điểm tập trung người tị nạn, cả đám trẻ con chạy ùa ra đứng ở
ven đường vẫy tay chào họ, cái lưng nhỏ bé thẳng tưng, chào nghi thức
quân đội đâu ra đấy, đưa mắt tiễn đoàn xe đi.

“Mấy đứa trẻ này…” Giang Đường đỏ cả mắt, lén dùi dụi rồi mới nói

nốt, “Thật đáng yêu chết mất.”

“Chào.” Cận Thời Xuyên hô. Tất cả mọi người giơ tay phải lên chào,

quay ra phía cửa sổ cho các em nhỏ xem.

Từ Lai đi sau, xe vừa mới đi liền nghe thấy phía sau có tiếng hát. Cô

thò đầu ra nhìn.

Đằng sau, cách đó không xa, không biết là ai đứng ra tổ chức cho bà

con hát tập thể, tiếng hát ấy du dương, cảm động, vang khắp mảnh đất này.

“Thật lòng cảm ơn,”

“Cảm ơn vì có bạn,”

“Bên tôi suốt một đời,”

“Cho tôi dũng khí làm chính mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.