THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 569

“Có gan nói trước mặt đội trưởng Cận không?” Đỗ Thành nhướn mày

hỏi.

“Trời đất, đó là gương mặt đại diện cho toàn bộ đội cứ hỏa Du Giang

này đấy, các anh em chấp nhận số phận đi!” Vương Tuấn tỏ vẻ hiểu biết,
đội trưởng là thần tượng của anh ta mà!

“Tiểu đội trưởng!” Dương Dương không quan tâm đến các cô giáo,

quay sang hỏi Lưu Húc, “Còn tập luyện tiếp không?”

Lưu Húc gật gật đầu: “Tập chứ, linh hồn nhỏ bé của các ông bị câu hết

đi rồi phải không?”

Giang Đường cười ha hả: “Tiểu đội trưởng, nói như anh thì không ấy.”

“Hừ, thằng này, muốn ăn đập hả?”

“Đã nghe thấy chưa, tập luyện đi…” Giang Đường đánh trống lảng,

lẫm liệt, hiên ngang gọi các anh em đi tập.

Thế là, mọi người tạm quên đi việc bị các cô nương phớt lờ, nghiêm

túc quay về tập luyện.

Cận Thời Xuyên còn chưa đi tới chỗ Từ Lai đã bị các cô giáo vây lại.

“Đội trưởng Cận, chào anh!” Cô Hoàng háo sắc, trước nay luôn chủ

động trước đàn ông, nhất là món hàng đỉnh như thế này.

“Chào các cô.” Cận Thời Xuyên nói chuyện trôi chảy bình thường, nói

trắng ra là chẳng có chút cảm xúc nào.

Cô Hoàng hỏi: “Đội trưởng Cận có thể dẫn chúng tôi đi tham quan đội

phòng cháy chữa cháy của các anh một chút được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.