THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 642

Cận Thời Xuyên gật đầu, để mặc Từ Lai bịt miệng mình thoải mái.

“Anh tiền trảm hậu tấu hay đây là âm mưu từ trước hả?” Chẳng trách

nhờ anh về nhà lấy đồ cho mình, anh chẳng do dự chút nào đã đồng ý ngay.

Cận Thời Xuyên kéo tay cô từ miệng đặt xuống bên hông, cúi đầu

nhìn từ Lai: “Cầu hôn đã cầu hôn rồi, ngủ cũng đã ngủ rồi, chẳng lẽ không
nên ở cùng nhau à?”

Từ Lai lườm Cận Thời Xuyên một cái. Xem đấy, đội trưởng lại bắt

đầu độc tài rồi đấy. Có điều, hình như cũng hơi hơi có lý.

“Giờ cùng lắm chỉ coi là ở chung thôi.” Cô nháy nháy mắt, “Vẫn chưa

có giấy tờ nhậm chức nhé.”

Cận Thời Xuyên gật đầu, buông Từ Lai ra, quay lại ngăn tủ trước cửa

cầm một túi hồ sơ rồi kéo Từ Lai đi vào nhà.

Vừa đi vừa nói với cô: “Vừa rồi, anh tiện đường qua phòng Công tác

chính trị lấy mẫu đơn xin kết hôn rồi.”

“Anh có nhất thiết phải nôn nóng thế không hả?” Từ Lai dở khóc dở

cười.

“Không phải em bảo là chưa có giấy tờ nhậm chức sao?”

Cận Thời Xuyên ngồi xuống ghế, kéo Từ Lai ngồi xuống đùi mình,

lấy giấy tờ trong túi hồ sơ ra, đặt lên bàn, mở ngăn kéo lấy bút.

“Em đọc đi anh viết.” Anh vào tư thế sẵn sàng rồi nói với Từ Lai.

Từ Lai ngồi trên người Cận Thời Xuyên, tươi cười nhìn tờ giấy đặt

trên bàn, cảm thấy mấy chữ “Bảng báo cáo đơn xin kết hôn” in thật to trên
đó thật hết sức trang nghiêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.