THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 655

Ông nhịn. Dù sao ông cũng biết mấy năm qua trong lòng con gái có

khúc mắc. Con bé trách ông không giữ mẹ ở lại, đổ cả cái chết của mẹ lên
đầu ông. Ông biết hết.

Chỉ là, biết rồi để đó.

Đã nhiều năm vậy rồi, có một số việc cứ nên để mặc cho năm tháng

chôn vùi thành cát bụi thôi!

Nói cho cùng, Từ Lai cứng đầu như thế cũng thật là giống tính ông.

Ông lặng lẽ thở dài rồi bảo: “Con không thích Nham Tông thì cha

cũng không ép. Con chọn yêu đương với ai cha cũng không thích nói nhiều.
Nhưng mà giờ con lại chọn một cậu lính cứu hỏa, là quân chủng có tính
nguy hiểm cao nhất, vừa mệt vừa khổ mà còn chẳng được lấy một lời hay.
Giờ con thích nó nhưng sau này cưới nhau thật rồi, chuyện bếp núc củi lửa
rồi sinh con đẻ cái, chẳng thấy mặt mũi cậu ta đâu, ngày qua ngày rồi tình
yêu của con sẽ biến thành oán hận hết thôi. Chớ nói gì đến chuyện lỡ như
một ngày nào đó cậu ta nhận nhiệm vụ rồi một đi không trở về, bỏ lại vợ
góa con côi thì con biết làm thế nào hả?”

“Có lẽ sẽ có rất nhiều người vì những chuyện thực tế cha nói mà lùi

bước. Cho dù những chuyện cha vừa nói có xảy đến với con hay không,
con đã chọn rồi thì sẽ cam tâm tình nguyện, quyết không oán, hối.” Từ Lai
dừng một chút rồi mới nói tiếp, “Mấy bữa nữa anh ấy được nghỉ sẽ qua đây
thăm cha. Con biết cha không thích gặp, con đã nói không cần rồi nhưng
anh ấy vẫn nhất quyết muốn tới. Anh ấy bảo cho dù cha nghĩ thế nào, nhận
được lời đồng ý của cha vẫn hết sức quan trọng với anh ấy.” Cô lại dừng
một chút, “Mà con cũng đã nói với cha nhiều đến thế rồi, diễn đạt vô cùng
rõ ràng rồi, cho dù cha có đồng ý hay không, có chúc phúc hay không, đời
này con chỉ gả cho mỗi một mình Cận Thời Xuyên thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.