THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 657

“Không lo.” Ngón tay Từ Lai lướt qua xương quai xanh của người đàn

ông, tiếng nói êm tai.

“Cũng có phải đi Tây Thiên thỉnh kinh phải vượt qua chín chín tám

mốt kiếp nạn đâu. Giả như phải thì anh cũng vẫn sẽ vượt qua được.”

Từ Lai cười khúc khích, trêu ghẹo anh: “Trên đường đi Tây Thiên

thỉnh kinh có nhiều quỷ quái yêu tinh lắm, anh làm được thật không?”

Cận Thời Xuyên vươn tay ôm ghì cơ thể mềm mại như rắn nước của

cô, nói bằng giọng dọa dẫm: “Anh không được hả? Từ Lai, em nói lại lần
nữa xem.”

“Ơ kìa, anh có thể đừng có lần nào cũng suy nghĩ theo hướng đen tối

thế được không, em đang bảo yêu tinh cơ mà, yêu tinh…?”

“Yêu tinh đúng không?” Cận Thời Xuyên bóp eo Từ Lai, “Yêu tinh

lợi hại nhất chẳng phải là em hay sao?”

“Hứ…” Từ Lai vỗ ngực Cận Thời Xuyên một cái rồi lườm anh, “Tiểu

tiên nữ đàng hoàng ngoan ngoãn như em mà lại bị anh nói là yêu tinh à,
anh đã thấy yêu tinh nào tràn ngập tiên khí như em chưa?”

“Phải, phải. Tiểu tiên nữ của anh ạ.” Cận Thời Xuyên lật người đè Từ

Lai xuống, cợt nhả hỏi, “Nào, độ cho anh chút tiên khí đi.”

“Này, sao anh mãi không thấy đủ vậy hả?” Từ Lai cảm thấy dưới bụng

dưới lại bị thứ gì đó chạm vào.

Cận Thời Xuyên vừa hôn vừa đáp: “Biết làm sao được, cứ trông thấy

em là lại muốn.”

Từ Lai quả thực đã bị vần vò đến rụng rời. Lúc mới đầu còn thấy sung

sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.