THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 72

“Phải rồi, sao em lại về dịp này thế?” Tần Thụy đánh trống lảng, dầu

gì năm nào cũng phải năm hết Tết đến mọi người mới thấy Từ Lai về, ngày
thường đâu có gặp.

“Yêu nước, trở về đền ơn Tổ quốc ạ!” Từ Lai nói xong quay ra nhìn

Tần Thụy.

Tần Thụy nghe cái liền vui mừng: “Được, câu này anh thích!”

“Anh thì sao? Nghỉ phép à?” Từ Lai hỏi ngược lại Tần Thụy.

“Huấn luyện một tháng.” Tần Thụy cười.

Từ Lai nghe cái hiểu ngay, huấn luyện cũng giống như thi sát hạch,

xong là sẽ được thăng chức, nâng quân hàm.

“Chúc mừng anh nhé.” Từ Lai nhìn về phía Tần Thụy, “Sau này có

phải nên gọi anh là thủ trưởng không hả?”

“Hầy.” Tần Thụy cho xe dừng hẳn rồi mới ngoảnh sang nói với Từ

Lai, “Con nhóc này lâu lắm không gặp, trình độ mồm mép tiến bộ không
nhỏ nhỉ.”

Hai người cùng xuống xe, Từ Lai đi về phía Tần Thụy: “Cũng tàm

tạm, dù sao cũng phải dựa vào nó để kiếm cơm mà.”

“Số điện thoại vẫn không đổi chứ?” Tần Thụy hỏi Từ Lai.

Từ Lai gật đầu: “Không đổi.”

Tần Thụy ừ một tiếng, bộ quân phục thường dùng màu xanh dưới ánh

đèn càng tăng thêm vẻ cứng cỏi cho anh, thật ra người trong khu tập thể
này ra ngoài xã hội ai cũng là trung tâm chú ý, chẳng qua là xem ai hơn ai
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.