THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 755

chống xuống, thở phì phò: “Về văn phòng làm cái gì. Mau về tắm rửa rồi đi
lĩnh giấy đi cho ông. Tối nay ông mà không nhìn thấy giấy đăng ký kết hôn
thì sau này đừng có gọi ông là ông nội nữa.”

“Rõ.” Cận Thời Xuyên giơ tay chào theo quân lễ rồi cười hì gì.

“Còn chưa cút đi à?” Cụ Cận Học Nghĩa trợn mắt lên quát.

“Cút ngay đây ạ.” Cận Thời Xuyên vừa nói vừa nhanh chóng rút lui.

Văn Khánh Quốc nhìn Cận Thời Xuyên bằng ánh mắt tội nghiệp rồi

dìu cụ Cận Học Nghĩa, cười cười nói nói: “Chú Cận ạ, thôi, để cháu đứa
chú về ạ.”

“Ừ.” Cụ Cận Học Nghĩa vừa đi vừa nói chuyện với Văn Khánh Quốc,

“Khánh Quốc à, chú còn chưa nói cháu đấy, không phải Thời Xuyên đáng
lẽ phải lên trung đoàn rồi hay sao? Sao vẫn còn ở đây hả?”

“Quyết định chính thức vẫn chưa thấy xuống ạ. Thế nên vẫn tạm thời

ở lại đơn vị chờ.” Văn Khánh Quốc giải thích.

“Chú thấy giờ hiệu suất làm việc của bọn cháu thật sự là không so

được với hồi bọn chú đánh trận.”

“Vâng ạ.”

Cận Thời Xuyên về đến nhà, mở cửa phòng ngủ trông thấy cô nàng

đang nằm trên giường thở đều đều bèn hí hửng cởi quần áo, chui vào trong
chăn, vươn cánh tay dài ôm người vào lòng.

Một tiếng trước, Từ Lai nhận được tin nhắn báo xong việc, đang

chuẩn bị về của Cận Thời Xuyên nên mới yên tâm nằm ngủ, ngủ không
say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.