Nhưng thần sắc Lệ Trí Thành vẫn điềm tĩnh như thường lệ.
Anh cũng
ngoảnh đầu nhìn cô. Ánh mắt hai người giao nhau ở
khoảng cách rất gần.
Sau đó, Lệ Trí Thành đặt tay lên thành ghế sau lưng Lâm Thiển.
“Tôi không nghĩ như vậy.” Anh nói: “Tôi đã thấy thứ mình muốn giành
được, giơ tay là có thể chạm tới.”
Tim Lâm Thiển đập thình thịch. Thứ anh muốn giành được, là chỉ...?
Cô nhìn sâu vào đôi mắt đen của anh, hai má ửng hồng.
Boss à, bây giờ đâu phải là lúc nói chuyện tình cảm? Trong lòng tôi
giống như có ba ngọn núi đè nặng, đến mức không thở nổi, anh đừng tạo
thêm áp lực cho tôi nữa có được không?
Kết quả Lâm Thiển lại một lần nữa hiểu nhầm ý của anh, bởi Lệ Trí
Thành đã đứng dậy, bỏ hai tay vào túi quần, cúi đầu nhìn cô: “Em không
định đi xem thành tích tiêu thụ của ngày hôm nay sao?”
Lâm Thiển lập tức đứng lên: “Được, tôi sẽ đi ngay bây giờ.”
Lệ Trí Thành nở nụ cười ôn hòa, nói nhỏ: “Chắc chắn em sẽ không thất
vọng.”
Chương 11
Em sẽ không thất vọng.