THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 1 - Trang 189

Hơn nữa... Lâm Thiển lại ngắm gương mặt hơi sưng, đôi mắt đỏ hoe và

mái tóc lòa xòa của mình ở trong gương. Bộ dạng này hình như có vẻ đáng
thương... dễ khơi gợi ham muốn bảo vệ của người đàn ông.

Đúng như Lâm Thiển dự đoán, trải qua sự kiện này, mọi nhân viên Ái

Đạt đều hướng về Lệ Trí Thành, chờ xem anh giải quyết thế nào.

Nhưng anh bình tĩnh hơn bên ngoài tưởng rất nhiều. Trong đêm tối vắng

lặng, anh quay về phòng làm việc, ngồi ở

ban công lộ thiên dưới ánh đèn cô

độc,

tay cầm cốc trà nóng, lặng lẽ quan sát

khuôn viên công ty ở bên dưới.

Cố Diên Chi giải quyết xong việc ở đồn cảnh sát, về đến công ty đã hơn

mười một giờ đêm. Tâm trạng của anh ta tương đối buồn bực, anh ta đi ra
ngoài ban công, ngồi xuống cạnh Lệ Trí Thành.

“Không ngờ thằng Trần Tranh giở trò này.” Cố Diên Chi lên tiếng: “Đồn

cảnh sát cho biết, mấy tên cầm đầu gây chuyện đều là lưu manh, kể cả bị
bắt giam mấy tháng nhưng chúng một mực khai nhận do căm hận Ái Đạt
nên mới làm vậy, không ai sai khiến. Chúng ta truy cứu cũng chẳng có ý
nghĩa gì.”

“Ừ.” Lệ Trí Thành lãnh đạm gật đầu.

Cố Diên Chi im lặng vài giây, đột nhiên giơ tay vỗ vai Lệ Trí Thành:

“Tôi tin chú.”

Lệ Trí Thành lặng thinh.

Cố

Diên Chi tiếp tục mở miệng: “Nghe nói Lâm Thiển bị tát, cô ấy

không sao đấy chứ?”

Lệ Trí Thành nhướng mày: “Mặt bị sưng rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.