THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 1 - Trang 294

Lâm Thiển dẫn Lệ Trí Thành đi một nhà hàng đồ tây. Đã hơn chín giờ

tối, nhà hàng vắng khách, bên trong đặc biệt yên tĩnh.

Nhân viên phục vụ đi tới, Lệ Trí Thành nhận quyển thực đơn rồi đặt

xuống bàn.

“Tiếng Anh của tôi không tốt lắm, em cứ tự gọi món đi.”

Điều này Lâm Thiển có thể thông cảm. Rất nhiều người Trung Quốc khi

đi ra nước ngoài đều không muốn mở miệng. Hơn nữa, trước đó Lệ Trí
Thành là quân nhân, nếu anh nói tiếng Anh trôi chảy, cô mới thấy kỳ lạ.

Lâm Thiển cũng không khách sáo, xem thực đơn rồi gọi món bằng thứ

tiếng Anh lưu loát. Liếc qua Lệ Trí Thành ở phía đối diện, cô hạ giọng dặn
nhân viên phục vụ: “Anh ấy không ăn sốt cà chua, đừng bỏ vào tất cả các
món. Thịt bò… anh ấy thích miếng to một chút, cũng đừng bỏ hành tây. Về
đồ uống, nhà hàng các anh có trà không? Đúng, chỉ cần là trà, trà của Anh
cũng được. Không, anh ấy không uống trà sữa…”

Đang nghĩ xem khẩu vị của Lệ Trí Thành còn điểm gì đặc biệt, Lâm

Thiển đột nhiên cảm thấy có ánh mắt khóa chặt trên mặt mình. Cô liền
ngẩng đầu, bắt gặp Lệ Trí Thành cụp mi, cầm cốc nước uống một ngụm, tất
cả đều bình thường.

Lâm Thiển hơi bối rối. Chắc anh không nghe hiểu đấy chứ? Biết đâu

trình độ tiếng Anh của anh cũng cao siêu? Không thể nào, một quân nhân
trong cuộc sống thường ngày đâu cần dùng đến tiếng Anh.

Nghĩ như vậy, Lâm Thiển liền lấy lại tâm trạng bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.