THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 1 - Trang 59

Trong hai mươi tám năm cuộc đời, Lâm Thiển là người phụ nữ đầu tiên

ném trả bó hoa vào mặt anh ta. Nghe nói cô đi Ái Đạt, còn thăng chức làm
trợ lý CEO. Xem ra người phụ nữ này chẳng coi ông chủ cũ ra gì.

Trần Tranh nhếch mép, chậm rãi ấn nút gọi.

“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đã tắt máy...”

Trần Tranh ném điện thoại xuống bàn, lại gọi trợ lý dặn dò: “Ái Đạt

không bình thường, sắp tới chắc sẽ có hành động lớn. Tên Cố Diên Chi bây
giờ kiểm soát công ty, ai biết hắn giở trò gì. Cậu đi điều tra ngay cho tôi.”

z

Buổi đêm yên tĩnh, bầu trời không một vì sao, chỉ có ánh đèn thấp

thoáng trong khuôn viên của công ty.

Lệ Trí Thành đi trước, Lâm Thiển theo sau, cách ba bốn bước chân. Cả

hai đi về tòa nhà ký túc cách đó mấy trăm mét. Giày bốt ngắn của Lâm
Thiển giẫm xuống nền xi măng trắng xám, phát tiếng lộp cộp nhè nhẹ. Cô
ngẩng đầu nhìn thân hình cao lớn ở phía trước.

“Không biết năm nay bao giờ mới có tuyết rơi?” Lâm Thiển lẩm bẩm.

Vốn tưởng Lệ Trí Thành không trả lời, nhưng giọng nói trầm thấp bình

thản đột nhiên vang lên: “Cô hy vọng có tuyết?”

Anh vẫn bỏ hai tay vào túi quần, tiếp tục đi về phía trước. Bởi vì vừa mở

miệng, trước mặt anh xuất hiện làn khói trắng.

“Đúng vậy.” Lâm Thiển mỉm cười: “Mỗi khi tuyết rơi, tôi đều cảm thấy

rất sảng khoái, tôi rất thích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.