Chu Hưng rằng: “Nếu phạm nhân không chịu thú tội thì làm sao?” Chu Hưng nói: “Lấy một cái lu,
cho phạm nhân vào đấy, đốt lửa chung quanh sợ gì nó không chịu nói.” Lai Tuấn Thuần theo cách ấy
buộc Chu Hưng cúi đầu nhận tội.
[2] “Thành môn lập mục” có nghĩa nói lời giữ lời, mới có thể tạo dựng lòng tin của mọi người;
xuất phát từ điển cố Thương Ưởng người nước Vệ cho đặt một cây gỗ ở cổng thành Nam rồi tuyên bố
với dân chúng sẽ thưởng mười lượng cho người nào chuyển được cây gỗ từ thành Nam sang thành
Bắc. Thấy sự việc quá dễ dàng, mọi người bán tính bán nghi nhưng không ai chịu làm. Thương Ưởng
tăng mức thưởng lên năm mươi lượng. Cuối cùng có người dám chuyển gỗ, Thương Ướng lập tức
thưởng cho người đó. Kể từ đó mọi người tin lời Thương Ưởng, cuộc cải cách của ông diễn ra thuận
lợi.
[3] “Dĩ dật đãi lao”: Đợi quân địch mệt mỏi mới đối phó.
Lâm Thiển nhướng mắt, chạm phải đôi mắt đen của Lệ Trí Thành. Anh
từ từ đóng quyển sách, kẹp tờ giấy vào bên trong, sau đó đứng dậy.
Lâm Thiển lặng lẽ quan sát vẻ mặt Lệ Trí Thành, đồng thời liên tưởng
đến các thông tin trong tư liệu về anh, cô chợt hiểu ra vấn đề trong giây lát.
Lẽ nào... anh đang nghiên cứu binh pháp vốn là sở trường của mình để
vận dụng vào việc kinh doanh?
Lúc này, anh đã đi về phía cô, Lâm Thiển liền mỉm cười: “Lệ tổng, chào
buổi sáng!”
“Xin chào.” Lệ Trí Thành cất giọng bình thản, đi ngang qua Lâm Thiển.
Lâm Thiển lập tức quay người, theo anh vào phòng.
Đối với việc Boss ký thác hy vọng vào binh pháp để cứu doanh nghiệp,
Lâm Thiển chỉ có thể lặng lẽ thắp cho anh một ngọn nến ở trong lòng.
Lúc mới bước vào đời, Lâm Thiển cũng có tinh thần học hỏi, cũng từng
mua một đống sách về thương trường như 36 kế để giành thắng lợi trên