THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 139

Ninh Duy Khải trầm ngâm vài giây, lắc đầu: “Không, bởi vì một lần chơi

quá hăng ở quán bar, tôi đã phạm phải sai lầm không mong muốn. Lúc đó
còn trẻ, nhất thời kích động nên tôi đã thề độc, không bao giờ đặt chân vào
quán bar nữa. Nhắc đến mới nhớ, hóa ra tôi đã giữ mình bao nhiêu năm
rồi.”

Nguyên Tuấn không biết Ninh Duy Khải còn có quá khứ như vậy, cũng

không dám hỏi nhiều. Hai người tiếp tục im lặng dõi mắt về phía sàn nhảy.

Từ trước đến nay, quán bar luôn là nơi tìm vui. Ninh Duy Khải có ngoại

hình tuấn tú, người tinh tường nhìn quần áo của anh ta và chiếc chìa khóa
xe ô tô Mercedes trên bàn, sẽ đoán ra anh ta là người có tiền. Thêm vào đó,
anh ta không có phụ nữ bên cạnh. Vì vậy, rất nhanh có một cô gái tiến tới
bắt chuyện.

Đối tượng đương nhiên cũng phải tự tin về bản thân mới dám bắt chuyện

với Ninh Duy Khải. Người vừa xuất hiện là một cô gái xinh đẹp, tuổi đôi
mươi, trông giống sinh viên đại học. Đôi mắt cô trong veo sạch sẽ. Cô mặc
bộ váy dài sặc sỡ, toát ra vẻ phong tình thoát tục. Cô ngồi xuống cạnh Ninh
Duy Khải, cất giọng thánh thót: “Anh này, anh đang xem gì thế?”

Nguyên Tuấn chau mày, định đuổi cô gái đi chỗ khác. Ninh Duy Khải đưa

mắt ra hiệu, ngăn anh ta lại. Nguyên Tuấn nghi hoặc ngậm miệng.

“Tôi không xem gì cả.” Ninh Duy Khải cất giọng lịch sự.

Cô gái giơ tay về phía anh ta: “Em tên Lydia.”

Ninh Duy Khải nhẹ nhàng bắt tay cô: “Cái tên không quan trọng.”

Lydia phì cười: “Anh chẳng có phong độ gì cả.” Cô đột nhiên ghé sát tai

Ninh Duy Khải, thì thầm: “Anh đừng tưởng em cố tình bắt chuyện với anh.
Em thấy anh có vẻ buồn bã nên tạo cho anh một cuộc gặp gỡ tươi đẹp. Tâm
trạng của anh đã đỡ hơn chưa?’ Nói xong, cô gái đột ngột đứng dậy bỏ đi
mất, đầu cũng không thèm ngoảnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.