THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 298

“Có phải em thảm hại lắm không?” Cô hỏi.

Lệ Trí Thành dừng động tác, ôm cô vào lòng, cũng dõi mắt về phía không

trung mờ mịt.

“Ừ, rất thảm hại.” Anh cất giọng trầm trầm: “Nhưng người thảm hại hơn

là anh, bởi vì em bị thương ở ngay trước mặt anh.”

Lâm Thiển giật mình, ngoảnh đầu ngắm gương mặt yên tĩnh của Lệ Trí

Thành. Cuối cùng cô cũng không lên tiếng, chỉ đưa tay ôm thắt lưng anh.

Ding dong…

Đúng lúc này, tiếng chuông cửa vang lên, Lâm Thiển buông người Lệ Trí

Thành: “Anh trai em đến.”

Lệ Trí Thành kéo tay cô đi về phòng khách. Lâm Thiển nháy mắt: “Anh

cứ ở nguyên một chỗ.” Nói xong, cô liền đi mở cửa.

Lâm Mạc Thần mặc áo khoác gió màu đen đứng bên ngoài. Gương mặt

anh nghiêm nghị, ngay cả ánh mắt cũng hết sức lạnh lùng.

Anh hết nhìn em gái lại liếc Lệ Trí Thành ở đằng sau mới đi vào phòng.

Lâm Mạc Thần cũng không kịp cởi áo khoác ngoài, lập tức kéo Lâm

Thiển lại gần, kiểm tra khuôn mặt cô. Sắc mặt anh trở nên khó coi trong
giây lát. Tiếp theo, anh cũng vuốt nhè nhẹ vết bầm tím như Lệ Trí Thành.

Lâm Thiển an ủi anh trai: “Anh… chuyện nhỏ ấy mà, em không sao đâu.”

Lâm Mạc Thần liếc em gái, thu tay về. Tuy lúc ở văn phòng, anh vô cùng

phẫn nộ, nhưng bây giờ, anh đã hoàn toàn bình tĩnh và tỉnh táo. Anh
nhướng mắt ra hiệu cho Lệ Trí Thành, hai người đi đến sofa ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.