THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 299

Lần này, Lệ Trí Thành không đuổi Lâm Thiển về phòng ngủ. Vì vậy, cô

ngồi bên cạnh, khoác tay anh.

Ba người yên lặng một lúc, Lâm Mạc Thần mở miệng trước: “Cậu định

giải quyết vụ này thế nào?”

Lệ Trí Thành đáp: “Chúng tôi đã tóm được kẻ gây rối, giao cho cảnh sát.

Bây giờ…” Anh quay sang Lâm Thiển: “Tôi tạm thời không truy cứu. Sau
này chắc chắn tôi sẽ dạy cho kẻ chủ mưu một bài học.”

Lâm Mạc Thần gật đầu. Anh bắt chéo hai chân, đặt tay lên đầu gối: “Bây

giờ không phải thời điểm thích hợp để truy cứu, càng bôi sẽ càng đen
thêm.” Anh nhìn Lâm Thiển: “Em chịu khổ trước, sau này anh sẽ trả thù
cho em.”

Lâm Thiển cảm thấy buồn cười trước thái độ của hai người đàn ông. Làm

sao cô có thể vì chuyện nhỏ này mà bất chấp đại cục được. Ngược lại Lệ Trí
Thành và Lâm Mạc Thần mới là người có phản ứng quá khích. May mà bọn
họ vẫn còn lý trí, bây giờ cùng đưa ra kết luận như nhau.

“Tiếp theo, cậu định làm thế nào?” Lâm Mạc Thần hỏi tiếp.

Một câu hỏi rất bình thường, nhưng khiến Lâm Thiển và Lệ Trí Thành

không khỏi kinh ngạc.

Bởi từ trước đến nay, Lâm Mạc Thần không nhúng tay vào vụ thu mua Ái

Đạt, đương nhiên cũng không bao giờ hỏi đến kế hoạch phản thu mua của
bọn họ. Anh luôn giữ thái độ trung lập, vậy mà bây giờ đột nhiên nhắc tới
vấn đề này.

Lâm Thiển lập tức cướp lời: “Anh định làm gì? Sao anh lại hỏi chuyện

đó?”

Lệ Trí Thành chỉ im lặng nhìn cô. Nhưng ánh mắt điềm tĩnh sắc bén của

anh như thông suốt mọi suy nghĩ của Lâm Mạc Thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.