THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 302

Nhưng như thế vẫn chưa đủ, Lâm Thiển biết vẫn chưa đủ.

Ý nghĩ đó một khi cắm rễ trong đầu óc, sẽ khơi gợi niềm kiêu hãnh và

nhiệt huyết từ trong cốt tủy của cô.

Lâm Thiển nghĩ thầm: Nếu bây giờ bản thân không phụ thuộc vào Lệ Trí

Thành, làm gì có chuyện người xung quanh nghi ngờ cô. Như Lệ Trí Thành
từng phát biểu, kẻ mạnh mới có quyền phát ngôn. Nếu cô có năng lực tự
chứng minh sự trong sạch của mình, người xung quanh liệu có dám bôi nhọ
cô nửa câu? Trần Tranh cũng sẽ không dám coi cô là nhược điểm của Lệ Trí
Thành, thách thức hết lần này đến lần khác. Phóng viên cũng không dám
phát biểu linh tinh, bởi vì cô đã cho thấy tài năng và phẩm hạnh của mình
trước mọi người. Đám nhân viên kỳ cựu của Ái Đạt không còn nghi ngờ cô,
bởi vì cô không cần lệ thuộc vào Lệ tổng của bọn họ mới có thể tồn tại.

Ý nghĩ này lặp đi lặp lại trong bộ não Lâm Thiển, trở thành ý chí và khát

vọng mãnh liệt. Cô biết mình phải dấn thân. Cuộc đời có những việc bạn
phải đích thân thử nghiệm, không có cách nào kháng cự, cũng không thể coi
thường. Dường như bạn đã nhìn thấy cơ hội thay đổi vận mệnh. Một âm
thanh luôn lặp đi lặp lại trong nội tâm của bạn: Đó là việc bạn phải làm.

Lâm Thiển lại ngẩng đầu, nhìn hai người đàn ông bên cạnh.

“Tôi sẽ âm thầm xử lý giai đoạn này.” Lệ Trí Thành nói: “Tôi cũng sẽ giải

thích với nhân viên trong công ty.”

“Không tồi.” Lâm Mạc Thần nhướng mày: “Có thể để Lâm Thiển chuyển

toàn bộ cổ phần của Minh Đức cho cậu, coi như tỏ rõ lập trường.” Anh
quay sang em gái: “Lâm Thiển em tạm thời rời khỏi Minh Đức, không làm
bất cứ công việc nào liên quan đến Ái Đạt, biến mất khỏi tầm mắt của dư
luận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.