THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 48

“Anh yêu em.” Anh lên tiếng: “Từ lần đầu tiên gặp gỡ.”

***

Ngày hôm sau, lúc Lâm Thiển tỉnh giấc, trời đã sáng. Ánh nắng ban mai

lọt qua rèm cửa sổ chiếu vào phòng, tạo thành sự tương phản rõ rệt trong
căn phòng tối, như những sợi dây vàng rực rỡ và tĩnh mịch.

Lệ Trí Thành vẫn chưa tỉnh. Một cánh tay anh gối dưới đầu cô, cánh tay

còn lại vòng qua eo cô, còn chân cô quất chặt vào người anh.

Khụ khụ khụ… Kích tình qua đi, hồi tưởng lại buổi tối hôm qua, Lâm

Thiển có cảm giác chỉ là giấc mơ hoang đường và tươi đẹp. Sau lần đầu gần
như hoàn hảo, Lệ Trí Thành nghỉ ngơi một lúc rồi ôm cô trò chuyện. Sau
đó, anh lại muốn một lần nữa, mà lần thứ hai càng kéo dài và mãnh liệt
hơn… Nghĩ đến đây, Lâm Thiển không khỏi xấu hổ, bởi đến giây phút cuối
cùng, cô đã không còn là cô nữa. Còn anh vẫn là anh, người đàn ông trầm
tĩnh, mạnh mẽ, kiệm lời nhưng cũng “thủ đoạn” vô biên, khiến cô chỉ còn
nước buông hết áo giáp đầu hàng.

Lâm Thiển ngắm Lệ Trí Thành ở cự ly gần. Gương mặt anh trong giấc

ngủ đặc biệt thanh khiết ôn hòa, đôi lông mày đen nhánh như nét mực sinh
động.

Tuy nhiên, diện mạo hiền lành hiếm thấy này chỉ là hình ảnh giả tạo. Mới

trải qua một đêm, nhưng Lâm Thiển đã nhận thức sâu sắc một sự thật,
người đàn ông như Lệ Trí Thành chắc chắn nắm quyền kiểm soát tuyệt đối
khi ở trên giường.

Bình thường, anh ít nhiều cũng nhường nhịn cô, nhưng vào thời khắc thân

mật này, anh hoàn toàn bộc lộ mặt đàn ông của mình, anh muốn chinh phục
cô, từ thân thể đến trái tim, hết lần này đến lần khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.