THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 53

xem tin tức. Anh đang xem kênh kinh tế của thành phố Lâm. Bởi vì sản
xuất túi xách là một trong những ngành trụ cột của thành phố Lâm nên kênh
này thường đưa tin về ngành, những lúc rảnh rỗi Lâm Thiển cũng hay xem.

Cô đặt đĩa hoa quả xuống bàn, ngồi tựa vào lòng anh, vừa xem tin tức vừa

dùng cái dĩa nhỏ cắm miếng cam đưa vào miệng anh.

Lệ Trí Thành một tay đặt lên thành phố phía sau, một tay ôm Lâm Thiển,

để trọng lượng thân thể cô dồn vào người mình. Ăn vài miếng, anh cúi đầu
hôn cô, miệng hai người còn vương mùi hoa quả thơm mát. Buổi trưa tĩnh
mịch, chẳng ai muốn động đậy, cũng chẳng ai muốn đi ra thế giới bên
ngoài, chỉ muốn lặng lẽ ôm nhau, hưởng thụ khoảnh khắc bình yên này.

Áo sơ mi của Lệ Trí Thành mặc trên người Lâm Thiển vốn rất rộng nên

anh có thể dễ dàng vùi đầu vào trong áo. Lâm Thiển cảm thấy cứ tiếp tục
như vậy, chắc sẽ “củi khô bén lửa” một lần nữa. Thế là cô kiên quyết đẩy
người anh: “Tạm dừng, chúng ta đã nói rồi, chúng ta đã dùng hết số lần của
ngày hôm nay.”

Lệ Trí Thành cười cười. Dù sao Lâm Thiển cũng mới trải qua lần đầu,

hơn nữa chỗ đó còn hơi sưng tấy, khiến anh không khỏi xót xa. Thế là anh
buông người cô, trầm mặc một lát mới lên tiếng: “Em thích mặc đồ của
anh?”

Lâm Thiển: “Thích thì sao, không thích thì sao?”

Lệ Trí Thành cúi xuống hôn lên trán cô: “Sau này ở đây, em đều có thể

mặc.”

Lâm Thiển không đáp lời, nhưng khóe miệng cong cong. Buổi chiều nắng

vàng rực rỡ, thời tiết hơi nóng, Lâm Thiển muốn ra ngoài hít thở không khí
nhưng hai chân đau nhức nên cô không muốn đi bộ. Do đó, cô hỏi Lệ Trí
Thành ở nhà có gì chơi vui không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.