THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 229

Bạn gái Trương Tuấn nói: “Anh Tiểu Ba có việc à? Nếu không có việc gì

thì mọi người cùng nhau chơi đi!”

Tôi không nhịn được lạnh lùng châm chọc, “Anh Tiểu Ba còn nhỏ hơn

chị một tuổi đấy, anh ấy nên gọi chị là chị mới đúng, sao chị lại gọi anh ấy
là anh?” Mặt cô ta đỏ bừng, nước mắt sắp chảy ra đến nơi, xem ra trong
lòng cô ta vẫn rất để ý chuyện mình hơn tuổi Trương Tuấn.

Tiểu Ba liếc nhìn tôi, đang muốn nói mấy câu làm dịu đi không khí,

nhưng Trương Tuấn vẫn nhàn nhạt lại cười nói trước: “Cô ấy là bạn gái của
tôi, tôi gọi anh Tiểu Ba là anh, đương nhiên cô ấy cũng gọi là anh Tiểu Ba
rồi.”

Cô ta lập tức mỉm cười tươi tỉnh, đến lượt tôi bị nghẹn lời, có điều, đầu

óc tôi cũng được thầy chậu châu báu và cô Từng Hồng huấn luyện mà ra,
trong lòng đã chứa cả mấy thùng giấm chua Sơn Tây, hơn nữa giấm chua
Sơn Tây còn được bỏ thêm hoàng liên [3], nhưng trên mặt lại cười tươi như
gió xuân, thân mật ôm cánh tay Tiểu Ba, “Chúng ta đi thôi.” Tiểu Ba chào
Trương Tuấn một câu: “Không quấy rầy hai người nữa, anh đi trước nhé.”

Ra khỏi vũ trường, tôi hỏi Tiểu Ba: “Anh thấy cô gái đó xinh đẹp

không?” Tiểu Ba hỏi: “Ai? Trong sàn nhảy đâu đâu cũng có các cô gái.”

“Chính là bạn gái Trương Tuấn ấy.”

“Em rất để ý đến cô ấy, rất ghét cô ấy à? Vừa rồi sao lại nói như thế? Tuy

Trương Tuấn đi theo bọn Tiểu Lục, nhưng tính tình cũng không giống Tiểu
Lục, chuyện tối nay em cũng phải cảm ơn cậu ta.”

Tôi nhụt chí, quên đi! Hỏi ra có xinh đẹp hay không thì có tác dụng gì

chứ, dù sao người ta cũng xinh đẹp hơn tôi, tôi nửa thật nửa giả nói: “Chị ta
từng nói xấu Hiểu Phỉ, em không thích chị ta, bản thân chị ta cũng không
phải hình mẫu đạo đức, có tư cách gì mà chê bai Hiểu Phỉ?”. Tiểu Ba thở
dài cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.