THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 262

biến mất khỏi sinh mệnh của Hiểu Phỉ.

Tôi không biết nên vui hay buồn, Vương Chinh ra đi mà không nói tiếng

nào, có lẽ lại một lần nữa làm tổn thương Hiểu Phỉ, nhưng vết thương nặng
đã qua đi, có lẽ đó chính là cơ hộihữa lành vết thương của cậu ấy.

Tôi suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng quyết định nói chuyện rõ ràng với Hiểu

Phỉ, tôi muốn nói với cậu ấy, người thất tình không phải chỉ có mình cậu,
nhưng chúng tôi không thể vì đối phương không thích mình, mà mình lại
bỏ mặc chính mình.

Đang muốn tìm cậu ấy, thì đột nhiên cậu ấy lại mất tích khỏi trường học,

tôi hỏi lớp trưởng lớp cậu, lớp trưởng nói cho tôi biết, mẹ cậu xin phép
trường học cho cậu nghỉ bệnh dài ngày.

Hiểu Phỉ bị bệnh ư?

T

i tìm đến nhà cậu ấy, rất muốn gặp cậu, mẹ cậu đứng ngoài cửa, khách

khí nói: “Hiểu Phỉ đang dưỡng bệnh, không tiện gặp bạn bè.”

Lòng tôi tràn đầy buồn bực khó hiểu, không rõ bệnh gì, mà cậu lại không

thể gặp ai, tôi lo lắng hỏi: “Cô ơi, bệnh của Hiểu Phỉ có nghiêm trọng
không ạ?”

Mẹ cậu ấy rất gầy, cũng rất tiều tụy, nhưng giọng điệu lại vô cùng khẳng

định, “Không nghiêm trọng, một thời gian nữa sẽ đến trường.”

Người ta không cho tôi vào cửa, tôi chỉ có thể rời đi. Mà tôi lại không

cam lòng, vì vậy tôi chọn kế sách “đánh chết cũng không buông”, cứ cách
năm, ba ngày lại đến nhà Hiểu Phỉ, thái độ của mẹ cậu ấy biến hóa mà cũng
rất có ý tứ, lúc đầu, tôi đến thường xuyên quá, cô ấy cũng không kiên nhẫn,
nói hai ba câu, liền đóng cửa, nhưng dần dần, cô lại hòa ái hơn, buồn bực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.