THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 275

Bố cười gượng vài tiếng, tìm một bậc thềm rồi ngồi xuống, nói với em

gái: “Bà xã không chịu học, tôi sẽ dạy con gái nhảy.”

Em gái vô cùng cao hứng theo bố học khiêu vũ, bố nắm tay nó, vừa nhảy

theo âm nhạc, vừa cười ha ha, cái nơ con bướm xinh đẹp trên lưng em gái
cũng nhẹ nhàng bay bay.

Những người cao tuổi và trung tuổi xung quanh đều thấy hứng thú,

không ngừng khen em gái tôi nhảy đẹp, mẹ ở bên cạnh nhìn vào cũng nở nụ
cười, bố lại càng hãnh diện vì cô con gái xinh đẹp, tài giỏi của mình.

Nhảy xong một điệu, bố và em gái trở về nghỉ ngơi, thấy tôi luôn nhìn

họ, thuận miệng cười hỏi: “Kì Kì có muốn bố dạy khiêu vũ không?”

Tôi kìm nén kích động trong lòng, cố gắng gật gật đầu không hề sợ hãi.

Không lâu sau, âm nhạc lại vang lên, tôi rất hồi hộp, bố lại vội vội vàng

vàng buông cốc nước, nắm tay em gái đang ngồi cạnh rồi chạy ra ngoài.

Tôi tựa như một chiếc súng cao su đã kéo căng hết cỡ, vốn chuẩn bị dùng

toàn lực để bắn ra, nhưng lại không có đạn, chỉ chậm rãi, chậm rãi trùng
xuống, không muốn để mọi người hay biết.

Tôi cười nhìn một lúc rồi nói với mẹ: “Con đi tìm bạn chơi ạ.”, một mình

rời khỏi công viên.

Có người nói con gái là người yêu kiếp trước của bố, nhưng nếu ông bố

có những hai cô con gái, vậy có phải một trong hai cô gái sẽ không là người
yêu? Người có hai tay, thế nhưng lại chỉ có một trái tim.

Vòng vo trên đường cái một lúc, đang nghĩ xem nên tìm ai chơi. Bây giờ

mHiểu Phỉ quản rất chặt, không cho cậu ấy ra ngoài chơi, ban ngày tôi cũng
đến tìm cậu ấy rồi, giờ mà đến nữa thì tất nhiên không thích hợp, nhớ ra từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.