THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 277

Cuối cùng anh cũng đặt tôi xuống, kinh ngạc hỏi: “Em làm thế nào vậy?”

Tôi đầu váng mắt hoa, lớn tiếng nói: “Đấy cũng không phải miếng bánh

thịt từ trên trời rơi xuống, em đã thật sự cố gắng! Ngày nào em cũng học
bài đến đêm khuya, học thuộc lòng từng nội dung nhỏ trong sách lịch sử,
tất cả những bài tập đại số và vật lý, em đều cẩn thận tính toán hai lần, xác
định tuyệt đối không sai một lỗi nào.”

Tiểu Ba cười hỏi: “Em vất vả như vậy, muốn được thưởng quà g

Tôi nghiêng đầu nghĩ, trong đầu lại hiện ra hình ảnh bố và em gái khiêu

vũ ban nãy.

“Em muốn học khiêu vũ.”

Tiểu Ba lập tức đồng ý: “Được, anh dạy cho em.” Anh ấy đánh giá tôi từ

trên xuống dưới, “Đi mua cho em một chiếc váy.”

Tôi lập tức lắc đầu: “Vậy không được, mẹ em mà thấy nhất định sẽ hỏi

nó từ đâu ra, em lại không biết giải thích thế nào cho rõ ràng.” Vừa nói
khỏi miệng, tôi lại lập tức đổi ý, tại sao tôi phải để ý bố mẹ nghĩ thế nào
chứ? Tôi càng muốn phóng túng bản thân một lần hơn, “À, vâng, em không
mặc về nhà là được.”

Tiểu Ba nhìn thời gian, cười nói: “Bây giờ đến trung tâm mua sắm còn

kịp.”

Tôi nhăn mặt nhìn anh, chạy đến chỗ điện thoại bàn, gọi cho anh Lí, anh

Lí rất kinh ngạc, “Kì Kì, xảy ra chuyện gì?”

“Không có gì đâu ạ, em chỉ muốn nói với anh một tiếng, cuối kỳ này em

được đứng đầu lớp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.