THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 280

trong gió.

Tốc độ quá nhanh, gió thổi mạnh qua người chúng tôi, tôi mặc quần áo

đồng phục của trường, tuy Tiểu Ba đã chắn phần lớn cơn gió, nhưng tôi vẫn
có cảm giác gió đang tạt mạnh vào mặt, tựa như nếu không nắm chặt, người
sẽ bị thổi bay. Tôi ôm chặt thắt lưng Tiểu Ba, nhắm mắt lại, cảm thụ cảm
giác gió cắt qua da thịt.

Tôi nghĩ mình và Tiểu Ba đều có bản tính thích mạo hiểm và truy tìm

giải thoát, vừa lên xe, tôi còn nhắc anh không được chạy quá nhanh, dường
như anh cũng tự nhủ phải lái cẩn thận, nhưng đến khi chúng tôi cảm nhận
được cảm giác vô cùng kích thích đó, lại vứt bỏ lý trí, thầm nghĩ theo đuổi
bản năng, đi hưởng thụ kích thích mang đến sự thư giãn.

Anh vượt qua hết chiếc xe này đến chiếc xe khác, phần lớn lái xe đều

trách móc một tiếng, hoặc bấm còi inh ỏi, mà khi anh vượt qua một chiếc
xe máy khác, không biết do chủ chiếc xe đấy bị chúng tôi kích cho tức giận
hay do tính hiếu thắng của bản thân hắn, hắn bắt đầu đuổi theo Tiểu Ba.

Tiểu Ba gọi to tên tôi: “Kì Kì…”

Tốc độ quá nhanh, gió quá lớn, hoàn toàn nghe không được anh nói cái

gì, chỉ có thể mơ hồ nghe thấy tên mình, có điều, tôi đã hiểu ý anh.

Tôi nhìn chiếc xe máy đang chạy song song với chúng tôi, chủ chiếc xe

mặc áo da màu đen, cô gái ngồi sau có mái tóc xoăn dài, không thèm đội
mũ bảo hiểm, mái tóc tung bay trong gió, kèm theo chiếc váy đỏ của cô ta,
trông rất xinh đẹp.

Tôi thích cảm giác mê hoặc như được bay trong gió, bàn tay dùng sức

ôm chặt Tiểu Ba, Tiểu Ba hiểu ý tôi, biết tôi đã chấp nhận trận khiêu chiến
này. Anh bắt đầu tăng tốc, chuyên tâm tranh đấu với đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.