THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 308

còn tặng chiếc váy đẹp nhất của mình cho tôi, cố gắng trang điểm cho tôi
thật xinh đẹp, còn cậu ấy dường như đã bỏ hết tất cả nét nữ tính, giấu mình
trong mái tóc ngắn ngủn như con trai.

Buổi sáng tôi thường ôn tập bài vở cùng Tiểu Ba, Tiểu Ba cực kỳ cố

gắng, sáng nào cũng rời giường đúng sáu giờ, chăm chỉ học tiếng Anh.

Chúng tôi thường đến hồ sen nhân tạo của trường, anh ấy ngồi trong cái

đình nhỏ, đón gió và ánh mặt trời để học tiếng Anh, tôi ngồi ở tảng đá gần
hồ sen, vừa ngắm hoa sen, vừa dùng bút vẽ phác họa vẻ đẹp yêu kiều duyên
dáng của chúng.

Khi vẽ mệt mỏi, tôi liền xem Tiểu Ba học, đôi lúc chán chán, tôi còn cố ý

quấy rầy anh. Định lực của Tiểu Ba đúng là vô cùng mạnh mẽ, nếu anh ấy
muốn hôm nay học thuộc bao nhiêu, thì nhất định phải học thuộc được bấy
nhiêu, dù tôi ở bên cạnh làm gì, cũng không thể quấy rầy anh được. Tôi
không phục, không tin anh thật sự ung dung dễ tính đến thế, lúc nào cũng
nghĩ trăm phương ngàn kế chọc phá anh.

Dù tôi nói gì, anh cũng không để ý, tôi bắt đầu hát thật to. Từ những bài

của Đặng Lệ Quân, học các chị hát trong quán karaoke, xoay trái xoay

phải trước mặt anh, nháy nh mắt, nũng nịu hát: “Đưa anh ra ngoài thôn

nhỏ, có điều này cần phải nói rõ với anh, dù trăm hoa đã đua nở, nhưng anh
đừng hái hoa dại ven đường, phải nhớ kỹ chuyện của em, nhớ kỹ tình yêu
của em…” [1]

[1] Bài hát “Đừng hái hoa dại ven đường” của Đặng Lệ Quân.

http://www.youtube.com/watch?

v=TgMg9XrgvMU&feature=player_embedded

Không phản ứng à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.