THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 331

nổi giận, tại sao trên thế giới này lại có nhiều người thích bàn tán chuyện
thị phi của người khác như vậy? Tại sao bọn họ lấy vết thương của người
khác ra làm niềm vui cho mình? Tại sao họ không thể chỉ quan tâm đến
chuyện của mình?

Tôi không hề nghĩ ngợi liền đi vào phòng đó, tát một cái thật mạnh vào

mặt đứa con gái truyền bá tin đồn.

Đến khi đánh cô ta xong, tôi mới phát hiện cô ta là bạn gái Trương Tuấn.

Tất cả mọi người đều choáng váng, yên tĩnh trong vài giây, sau đó cô ta

nổi giận, nhảy lên đánh tôi như con mèo hoang, đám chị em của cô ta cũng
xông lên, chửi ầm ĩ chạy đến đánh tôi.

Tôi bị vây quanh đám con gái đó, kính bị đập vỡ. Hình ảnh trước mắt tôi

đều mơ hồ, cảm thấy tóc mình bị túm chặt đau đớn, chắc đã bị kéo đứt vài
sợi, đùi cũng bị chiếc giày cao gót của bọn chúng đá mấy cái, nóng rát đau
nhức.

Tôi giãy giụa, chạm phải một vỏ chai rượu trên mặt đất, trong khốn cảnh,

theo bản năng, tôi đập chai rượu trong tay vào người đang đánh mình, sau
một tiếng nổ lớn, tôi cảm thấy trên tay mình có chất lỏng nóng ấm, sức lực
đè nặng trên người được buông lỏng, tôi nắm chặt nửa chai rượu còn lại
trong tay, chỉ cần thấy bóng đen nào đến gần tôi, tôi liền đâm về phía đó.

Lũ con gái ấy bắt đầu gọi bậy: “Giết người, có kẻ giết người…”

Tay tôi đột nhiên bị ai đó nắm lấy, đang muốn phản kháng đâm người đó,

thì lại cảm thấy mình bị đánh vào khuỷu tay, nửa chai rượu trong tay lập
tức bị lấy đi.

“Kì Kì!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.