THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 349

Có một ngày, anh ấy không lên lớp mà đến tìm tôi.

Tôi ngồi trên băng ghế đá, nhìn anh xuyên qua ánh mặt trời rét lạnh,

bóng cây loang lổ, bỗng phát hiện anh cũng rất gầy.

Đột nhiên, nước mắt của tôi chảy xuống như mưa, không thể ngừng lại

được. Anh không khuyên tôi, yên lặng ngồi cạnh tôi.

Tôi khóc rất lâu, sau đó mới nói với anh: “Anh đừng trốn học, anh nhất

định phải đỗ vào một trường đại học danh tiếng, về sau em còn có thể học
cùng trường đại học với anh.”

Anh nói: “Được.”

Ở bên ngoài, tôi không hề nhắc đến Hiểu Phỉ nữa, nhưng trong lòng tôi

vẫn luôn suy tư, tại sao mọi chuyện lại biến thành như vậy? Khi chúng tôi
nghỉ hè, không phải đã nói với nhau rằng, chúng tôi sẽ chăm chỉ học hành,
mọi chuyện đều tươi sáng sao? Chuyện Hiểu Phỉ mang thai, phá thai, chỉ có
Hiểu Phỉ biết, bố mẹ Hiểu Phỉ biết, tôi biết, ai có thể truyền tin tức ra chứ?

Mấy nam sinh kia tuy xâm phạm Hiểu Phỉ, nhưng chúng không biết

chuyện Hiểu Phỉ mang thai và phá thai, cùng lắm bọn chúng cũng chỉ khoe
ra, không thể bảo vệ bí mật, truyền lưu cho đám bạn biết, Cát Hiểu Phỉ đã
không còn là xử nữ nữa, nhưng những tin đồn kiểu như thế, cho tới giờ ở
trường học cũng không thiếu, những nữ sinh “không phải xử nữ” vẫn đang
sống êm đẹp. (Không còn là xử nữ là cô gái không còn trinh.)

Tôi từng hỏi Tiểu Ba, Tiểu Ba nói anh ấy không biết

Vài năm sau, Trương Tuấn mới nói cho tôi nguyên do, lời đồn bị truyền

ra từ bệnh viện. Bác sĩ và y tá phá thai cho Hiểu Phỉ, không tuân thủ y đức
của họ, họ mang chuyện một cô gái phá thai trở thành chuyện vui bàn tán
với bàn bè, với người thân của mình, người thân và bạn bè của họ lại bàn
tán với bạn bè của mình, cuối cùng một truyền mười, mười truyền trăm, trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.