THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 438

“Một chút.”

Tôi nắm tay anh, anh nhắm hai. Tôi trầm mặc nhìn hình vẽ đang dần dần

hiện lên trên lưng anh.

Khi tôi vẽ, Tiểu Ba luôn thúc giục, dường như rất vội vàng muốn xăm cái

hình đó lên người, nhưng đến khi bắt đầu vẽ, anh lại không nóng nảy, có
ngày, rõ ràng có thể vẽ thêm một lúc nữa, nhưng anh lại bảo A Kiện ngừng
tay, ngày mai tiếp tục.

Bởi tiền công anh trả A Kiện rất hào phóng, thanh toán luôn trong ngày,

nên A Kiện cũng vui vẻ vẽ vài ngày liền, nhưng sau đó lại vẽ rất chậm, một
tháng sau mới vẽ xong toàn bộ.

A Kiện nhìn con rồng bay trên lưng Tiểu Ba, có cảm giác thành tựu: “Từ

năm mười sáu tuổi em đã xăm hình cho người ta, nhưng đây là hình xăm
em vẽ tốt nhất.”

Tiểu Ba hỏi tôi: “Kì Kì, em thấy thế nào?”

“Tốt lắm.”

Nam sinh dù sao cũng không giống nữ sinh, có lẽ A Kiện không chính

thức học vẽ, nhưng anh ta có tài năng, con rồng được vẽ dưới sự sáng tạo
của anh ta, lại mang thêm vài phần hào hùng, bên cánh dính máu kia cũng
vô cùng dữ tợn.

A Kiện chờ mong hỏi Tiểu Ba: “Anh có muốn nhìn vào gương xem

không?”

Tiểu Ba đứng dậy, vừa mặc áo vừa nói: “Để xem sau cũng được.”

Anh đưa tôi đi ăn thịt dê nướng, đến khi ăn xong, mặt trời cũng dần ngả

về tây, chúng tôi chậm rãi bước đi trên đường, đột nhiên anh nói: “Kì Kì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.