THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 535

Tôi và cậu cũng gọi là thân quen, cho rằng mình và cậu đã thành bạn tốt,

nhưng tĩnh tâm suy ngẫm một chút, liền phát hiện, trao đổi giữa tôi và cậu
vẫn chỉ là đơn hướng mà thôi.

Tôi kể cho cậu nghe vô số chuyện của mình, ngay cả những suy nghĩ

nông cạn và có chút hèn hạ cũng kể với cậu, nhưng cậu chưa từng kể lể về
mình, dường như cậu chỉ luôn mỉm cười lắng nghe, lúc thích hợp sẽ nói vài
câu, để cho tôi vô tình càng nói càng nhiều, mà tôi càng nói nhiều, càng
cảm thấy mình thân mật với cậu hơn, coi cậu như anh bạn tri kỷ. Thật ra,
tôi cũng hiểu ít nhiều về cậu, nhưng lại không nhiều hơn chút nào từ khi
mới quen đến giờ.

Càng ngày càng có nhiều người nói cậu thông minh nhiều mưu kế, tâm

tư sâu xa, đạo đức giả.

Tôi bối rối suy nghĩ, có thật như vậy không?

Tôi đây ngay cả Đoàn thanh niên cũng không tham gia, mà cậu đã nộp

đơn xin vào Đảng, hàng tháng đều viết báo cáo. Tôi vừa thấy giáo viên đã
cảm thấy có áp lực trong lòng, ngay cả trao đổi bình thường cũng thấy khó
khăn, mà cậu với thầy hiệu trưởng và thầy chủ nhiệm lại có thể thầy thầy
trò trò nói chuyện thoải mái.

Thẩm Viễn Triết là người hoàn toàn khác so với tôi, tôi hoàn toàn không

hiểu cậu.

Song, tôi đã sớm nghĩ thông suốt, cậu ấy là loại người gì có quan trọng

không? Tôi chỉ cần nhớ vào một buổi chiều khi tôi còn học cấp Hai, đang
lúc tôi buồn bã khóc thút thít, trong lớp không có một bạn nào để ý đến tôi,
chính cậu đã mang lại hơi ấm cho tôi, dùng sự thân thiện của mình xua tan
đi cái rét lạnh quanh tôi.

Cho dù cậu giả dối, nhưng có thể giả đến trình độ mang lại ấm áp cho

một người xa lạ sao, sự giả dối như vậy còn đắt giá hơn bất kỳ sự chân thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.